30/09/2024
30/09/2024
30/09/2024
Apple_p4WP8EziXDUWhI0kchSzS0k3PSw1 Truyện ngắn "Trẻ con không được ăn thịt chó" của Nam Cao thể hiện nghệ thuật kể chuyện đặc sắc, thể hiện sự tài tình của nhà văn trong việc phản ánh hiện thực xã hội và khám phá tâm lý con người qua nhiều yếu tố nghệ thuật:
Với cách kể chuyện tinh tế, Nam Cao đã tạo nên một câu chuyện đầy cảm xúc, vừa hài hước vừa đậm chất bi thương, để lại ấn tượng sâu sắc về tình cảnh khốn khó của người dân trong xã hội Việt Nam những năm đầu thế kỷ XX.
gãy tay tôi r
30/09/2024
Apple_p4WP8EziXDUWhI0kchSzS0k3PSw1Tác phẩm này khắc họa chân thực khung cảnh làng quê nghèo và tình cảnh khốn khó của nhân dân Việt Nam trước năm 1945, thông qua câu chuyện về một gia đình đông con vật lộn với đói nghèo.
Cốt truyện xoay quanh hình ảnh người cha nghiện rượu, thường xuyên mượn nợ ăn uống tại các cửa hàng. Hắn thậm chí đã giết con chó duy nhất trong nhà để tổ chức một bữa nhậu với bạn bè, trong khi vợ con chỉ có thể đứng nhìn trong nước mắt. Nam Cao đã tinh tế xây dựng hình ảnh người cha này để thể hiện sự suy đồi và khốn cùng của một gia đình nông dân trong thời kỳ đó.
Mở đầu tác phẩm, nhân vật không tên đang thưởng thức điếu thuốc lào. Đột nhiên, hắn nhìn thấy con chó thui vàng ươm trên trống hàng nhà bà Tam, và hình ảnh bữa ăn thịt chó cùng chai rượu ngay lập tức chiếm lĩnh tâm trí hắn. Nhưng khi nhận ra mình không có tiền, hắn tức giận chửi trời, chửi đất rồi quyết định đi ăn chịu. Hắn phải đối mặt với các lựa chọn khó khăn trên con đường ăn chịu của mình: một là bà Vụ đã bị hắn lừa, chắc chắn sẽ không cho hắn ăn không; còn quán ở hướng kia hắn đã nợ ba lần. Cuối cùng, hắn trở về nhà với cái miệng thèm thuồng, nhìn thấy con chó đang ngủ ở bờ rào và bắt đầu tìm lý do để mổ nó.
Cảnh tượng người cha mổ con chó trong sự háo hức của những đứa con, vì chúng tưởng sẽ được một bữa ăn ngon, hoàn toàn đối lập với sự bàng hoàng của người vợ khi trở về từ chợ. Sự nghèo khó và đói kém trở thành nỗi ám ảnh thường trực, khiến những chi tiết nhỏ như việc trong nhà không có nhiều bát đũa, hai cái chậu là tài sản quý giá trở nên đáng giá. Người vợ đau khổ nhìn chồng giết con chó chỉ để thỏa mãn thói tham ăn, và trách móc vì lấy phải người chồng không biết lo toan cho gia đình, chỉ tạo thêm nợ nần. Thị phải mua chịu gạo, nước mắm và rượu để phục vụ bữa thịt chó xa xỉ của chồng, khiến nỗi đau của thị thêm phần quặn thắt khi nghĩ đến những đứa con đang chịu đói.
Dù phải trải qua nỗi khổ của cái đói, người vợ vẫn không ngừng quan tâm đến con cái, cố gắng tiết kiệm từng đồng để mua quà cho chúng mỗi khi đi chợ. Hình ảnh thị tươi cười trên đường về khi nghĩ đến niềm vui của bọn trẻ khi thấy những cây mía lách mẹ mang về, phản ánh tình yêu và hy vọng của người mẹ trong cảnh túng quẫn. Những đứa con là nguồn vui và động lực sống của thị, nhưng khi thấy chúng buồn bã vì mẹ về tay không, thị không kìm được nước mắt. Cảnh cuối cùng của tác phẩm, với những giọt nước mắt của các con khi nhìn vào mâm cơm trống rỗng và sự chua xót của người vợ, tạo nên một bức tranh bi kịch đầy cảm động.
Miếng ăn trở thành một thử thách to lớn với con người, và người cha trong truyện là một ví dụ điển hình về việc không thể vượt qua được cám dỗ này. Hắn lừa hàng xóm để bán chuối, mượn nợ để ăn thịt chó nhà mụ Tam ba lần và cuối cùng giết con chó trong nhà để thỏa mãn cơn thèm ăn. Hắn ngồi ăn nhậu với bạn bè, bỏ mặc người vợ gầy gò và những đứa con còm cõi dưới bếp, không hề có chút thương xót.
Nam Cao, với tài năng hiện thực sắc bén, đã thường xuyên viết về nỗi đói, cốt truyện và những vấn đề xoay quanh miếng ăn. Trong 'Trẻ con không được ăn thịt chó,' ông không chỉ phản ánh một giai đoạn khó khăn của dân tộc mà còn phơi bày sự khổ cực của phụ nữ trong xã hội trọng nam khinh nữ. Tác phẩm khép lại với hình ảnh những giọt nước mắt thất vọng và đói khát của các con, cùng với sự đắng cay của người vợ, làm nổi bật bi kịch xã hội Việt Nam trước Cách mạng tháng Tám và số phận khốn khổ của con người, đặc biệt là phụ nữ.
30/09/2024
Apple_p4WP8EziXDUWhI0kchSzS0k3PSw1Nam Cao, một cây bút nổi bật trong dòng văn học hiện thực phê phán, đã để lại nhiều tác phẩm ấn tượng, trong đó có truyện ngắn 'Trẻ con không được ăn thịt chó.' Tác phẩm này khắc họa chân thực khung cảnh làng quê nghèo và tình cảnh khốn khó của nhân dân Việt Nam trước năm 1945, thông qua câu chuyện về một gia đình đông con vật lộn với đói nghèo.
Cốt truyện xoay quanh hình ảnh người cha nghiện rượu, thường xuyên mượn nợ ăn uống tại các cửa hàng. Hắn thậm chí đã giết con chó duy nhất trong nhà để tổ chức một bữa nhậu với bạn bè, trong khi vợ con chỉ có thể đứng nhìn trong nước mắt. Nam Cao đã tinh tế xây dựng hình ảnh người cha này để thể hiện sự suy đồi và khốn cùng của một gia đình nông dân trong thời kỳ đó.
Mở đầu tác phẩm, nhân vật không tên đang thưởng thức điếu thuốc lào. Đột nhiên, hắn nhìn thấy con chó thui vàng ươm trên trống hàng nhà bà Tam, và hình ảnh bữa ăn thịt chó cùng chai rượu ngay lập tức chiếm lĩnh tâm trí hắn. Nhưng khi nhận ra mình không có tiền, hắn tức giận chửi trời, chửi đất rồi quyết định đi ăn chịu. Hắn phải đối mặt với các lựa chọn khó khăn trên con đường ăn chịu của mình: một là bà Vụ đã bị hắn lừa, chắc chắn sẽ không cho hắn ăn không; còn quán ở hướng kia hắn đã nợ ba lần. Cuối cùng, hắn trở về nhà với cái miệng thèm thuồng, nhìn thấy con chó đang ngủ ở bờ rào và bắt đầu tìm lý do để mổ nó.
Cảnh tượng người cha mổ con chó trong sự háo hức của những đứa con, vì chúng tưởng sẽ được một bữa ăn ngon, hoàn toàn đối lập với sự bàng hoàng của người vợ khi trở về từ chợ. Sự nghèo khó và đói kém trở thành nỗi ám ảnh thường trực, khiến những chi tiết nhỏ như việc trong nhà không có nhiều bát đũa, hai cái chậu là tài sản quý giá trở nên đáng giá. Người vợ đau khổ nhìn chồng giết con chó chỉ để thỏa mãn thói tham ăn, và trách móc vì lấy phải người chồng không biết lo toan cho gia đình, chỉ tạo thêm nợ nần. Thị phải mua chịu gạo, nước mắm và rượu để phục vụ bữa thịt chó xa xỉ của chồng, khiến nỗi đau của thị thêm phần quặn thắt khi nghĩ đến những đứa con đang chịu đói.
Dù phải trải qua nỗi khổ của cái đói, người vợ vẫn không ngừng quan tâm đến con cái, cố gắng tiết kiệm từng đồng để mua quà cho chúng mỗi khi đi chợ. Hình ảnh thị tươi cười trên đường về khi nghĩ đến niềm vui của bọn trẻ khi thấy những cây mía lách mẹ mang về, phản ánh tình yêu và hy vọng của người mẹ trong cảnh túng quẫn. Những đứa con là nguồn vui và động lực sống của thị, nhưng khi thấy chúng buồn bã vì mẹ về tay không, thị không kìm được nước mắt. Cảnh cuối cùng của tác phẩm, với những giọt nước mắt của các con khi nhìn vào mâm cơm trống rỗng và sự chua xót của người vợ, tạo nên một bức tranh bi kịch đầy cảm động.
Miếng ăn trở thành một thử thách to lớn với con người, và người cha trong truyện là một ví dụ điển hình về việc không thể vượt qua được cám dỗ này. Hắn lừa hàng xóm để bán chuối, mượn nợ để ăn thịt chó nhà mụ Tam ba lần và cuối cùng giết con chó trong nhà để thỏa mãn cơn thèm ăn. Hắn ngồi ăn nhậu với bạn bè, bỏ mặc người vợ gầy gò và những đứa con còm cõi dưới bếp, không hề có chút thương xót.
Nam Cao, với tài năng hiện thực sắc bén, đã thường xuyên viết về nỗi đói, cốt truyện và những vấn đề xoay quanh miếng ăn. Trong 'Trẻ con không được ăn thịt chó,' ông không chỉ phản ánh một giai đoạn khó khăn của dân tộc mà còn phơi bày sự khổ cực của phụ nữ trong xã hội trọng nam khinh nữ. Tác phẩm khép lại với hình ảnh những giọt nước mắt thất vọng và đói khát của các con, cùng với sự đắng cay của người vợ, làm nổi bật bi kịch xã hội Việt Nam trước Cách mạng tháng Tám và số phận khốn khổ của con người, đặc biệt là phụ nữ.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời