Trang Dương Phân tích bài thơ "Tương tư" của Nguyễn Bính
Câu 1: Phương thức biểu đạt chính
- Phương thức biểu đạt chính: Biểu cảm.
- Toàn bộ bài thơ tập trung vào việc thể hiện trực tiếp cảm xúc, nỗi lòng của nhân vật trữ tình.
- Những câu thơ như "Một người chín nhớ mười mong một người", "Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng" đã bộc lộ rõ ràng tình cảm da diết, thiết tha của người con trai.
Câu 2: Nhân vật trữ tình
- Nhân vật trữ tình: Là một chàng trai đang yêu, đang trong trạng thái tương tư.
- Nhân vật này sống ở một làng quê, có tình cảm chân thành, sâu sắc.
- Anh ta đang khao khát được gặp gỡ, bày tỏ tình cảm với người mình yêu.
Câu 3: Hiểu về hai câu thơ
- Gió mưa là bệnh của giới: Câu thơ này sử dụng phép ẩn dụ, ví von "gió mưa" là những nỗi buồn, những lo toan chung của đời người. Câu thơ thể hiện sự đồng cảm của nhân vật trữ tình với những nỗi buồn chung của cuộc sống.
- Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng: Câu thơ này khẳng định nỗi tương tư là một căn bệnh riêng của nhân vật trữ tình khi yêu. Nó thể hiện sự ám ảnh, day dứt của tình yêu.
Câu 4: Hiệu quả của biện pháp tu từ hoán dụ
- Hoán dụ: Dùng cái cụ thể để chỉ cái trừu tượng, dùng một bộ phận để chỉ toàn thể.
- Hiệu quả:Tăng sức gợi hình, gợi cảm: "Cau thôn Đoài nhớ giầu không thôn nào" không chỉ nói về cây cau nhớ cây giầu mà còn thể hiện nỗi nhớ da diết của chàng trai đối với người con gái.
- Tạo nên hình ảnh thơ mộng, lãng mạn: Hình ảnh cây cau, cây giầu trở thành biểu tượng cho tình yêu đôi lứa, làm tăng thêm vẻ đẹp trữ tình cho bài thơ.
- Làm cho câu thơ trở nên hàm súc, cô đọng: Chỉ bằng một câu thơ ngắn gọn, nhà thơ đã diễn tả được một tình cảm sâu sắc, bền chặt.
Câu 5: Vẻ đẹp tâm hồn của nhân vật trữ tình
- Tâm hồn trong sáng, chân thành: Nhân vật trữ tình yêu đơn phương một cách tha thiết, chân thành.
- Tâm hồn nhạy cảm, lãng mạn: Anh ta biết quan sát, cảm nhận những biến đổi của thiên nhiên và gắn liền chúng với tình cảm của mình.
- Tâm hồn thủy chung: Tình yêu của anh ta sâu sắc, bền vững, vượt qua mọi khoảng cách.
Câu 1 (Làm văn): Cảm nhận về bài thơ "Tương tư"
Bài thơ "Tương tư" của Nguyễn Bính đã vẽ nên một bức tranh tình yêu đẹp đẽ, chân chất của người dân quê. Tình yêu trong bài thơ không phải là những ngôn từ hoa mỹ, những cử chỉ lãng mạn mà là những nỗi nhớ da diết, những mong chờ thầm kín. Hình ảnh "thôn Đoài", "thôn Đông", "giàn giầu", "hàng cau" đã trở nên thân thuộc, gần gũi, gợi lên một không gian làng quê yên bình, thơ mộng.
Nhà thơ đã sử dụng một ngôn ngữ giản dị, trong sáng, giàu hình ảnh để diễn tả tâm trạng của nhân vật trữ tình. Những câu thơ như "Một người chín nhớ mười mong một người", "Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng" đã trở thành những câu thơ bất hủ, đi vào lòng người đọc.
"Tương tư" không chỉ là một bài thơ tình mà còn là một bức tranh đẹp về cuộc sống làng quê. Qua bài thơ, ta cảm nhận được vẻ đẹp của những tâm hồn trong sáng, chân thành và sự bền vững của tình yêu. Bài thơ gợi lên trong lòng người đọc những cảm xúc ấm áp, xao xuyến và khiến ta nhớ về một thời tuổi trẻ, khi tình yêu còn đẹp đẽ, trong sáng.