Viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) phân tích đoạn thơ được trích trong phần đọc hiểu. Nếu ngọn gió nào dẫn con đến phương trời xa thẳm Con đừng quên lối về nhà Nơi thung sâu khơi nguồn ngọn gió......

thumb up 1
thumb down
Trả lời câu hỏi của 11102010
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

09/10/2024

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Trong bài thơ Mái ấm ngôi nhà, tác giả Trương Hữu Lợi đã viết nên những vần thơ thật hay và ý nghĩa để nói về mái ấm gia đình của mỗi người. Trong khổ đầu tiên, tác giả đã khẳng định rằng dù có đi đâu thì chúng ta cũng không thể quên đi cội nguồn của bản thân mình. “Nếu ngọn gió nào dẫn con đến phương trời xa thẳm/ Con đừng quên lối về nhà/ Nơi thung sâu khơi nguồn ngọn gió…”. Câu hỏi tu từ “Con đừng quên lối về nhà?” như một lời nhắc nhở đối với mỗi người. Dù cho cuộc sống ngoài kia có nhiều cám dỗ nhưng hãy luôn nhớ về quê hương, nơi chôn rau cắt rốn của chính mình. Ở khổ thứ hai, tác giả lại tiếp tục sử dụng câu hỏi tu từ để nhấn mạnh điều đó. “Nếu cánh chim nào chở cơn lên thăm mặt trời cháy đỏ/ Con đừng quên lối về nhà/ Nơi sớm chiều vẫn nhen ngọn lửa”. Hình ảnh ẩn dụ “cánh chim”, “mặt trời cháy đỏ” là biểu tượng cho sự tự do, khát vọng được bay nhảy của mỗi người. Nhưng dù vậy thì chúng ta cũng đừng bao giờ quên đi hình ảnh ngọn lửa nơi bếp nhà mình. Đó là tình yêu thương, sự sẻ chia mà mỗi thành viên dành cho nhau. Đến khổ cuối cùng, tác giả lại sử dụng biện pháp liệt kê để nhấn mạnh thêm lần nữa. “Nếu vạt mây nào đưa con lên chơi với ngôi sao xanh biếc/ Con đừng quên lối về nhà/ Suối trong con tắm mình thuở bé…”. Những hình ảnh trên đều là những hình ảnh quen thuộc gắn liền với tuổi thơ của mỗi đứa trẻ. Và dù sau này có lớn lên, có trưởng thành thì chúng ta cũng đừng quên đi những kỉ niệm đẹp đẽ ấy. Tóm lại, qua khổ thơ trên, tác giả muốn gửi gắm tới bạn đọc thông điệp về tình cảm gia đình thiêng liêng, cao quý.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
5.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Đoạn thơ trích từ bài "Mái ấm ngôi nhà" của Trương Hữu Lợi mang một giọng điệu thủ thỉ, ân cần, như lời dặn dò của người mẹ dành cho đứa con trước ngưỡng cửa cuộc đời. Nhân vật trữ tình ở đây là người mẹ, một hình tượng đầy bao dung và tình yêu thương, thể hiện qua những câu thơ lặp lại với cấu trúc quen thuộc: "Nếu...con đừng quên...".

Mỗi câu thơ đều là một lời nhắc nhở nhẹ nhàng nhưng sâu sắc. Các hình ảnh "ngọn gió nào", "cánh chim nào", "vạt mây nào" đại diện cho những ước mơ, hoài bão, và những cám dỗ của cuộc sống bên ngoài.  Dù cuộc đời có đưa con đi xa đến đâu, có đạt được những thành công rực rỡ đến mức nào ("lên thăm mặt trời cháy đỏ", "chơi với ngôi sao xanh biếc"), người mẹ vẫn mong con đừng quên "lối về nhà".

"Lối về nhà" ở đây không chỉ là con đường vật chất mà còn là con đường trở về với cội nguồn, với những giá trị tinh thần đã nuôi dưỡng con người con. Đó là "thung sâu khơi nguồn ngọn gió", nơi những giấc mơ bắt đầu; là "nơi sớm chiều vẫn nhen ngọn lửa", nơi tình yêu và sự ấm áp luôn chờ đợi; và là "suối trong con tắm mình thuở bé", nơi lưu giữ những ký ức tuổi thơ trong sáng.

Đoạn thơ là lời nhắn nhủ thiêng liêng về lòng hiếu thảo, sự biết ơn và tầm quan trọng của cội nguồn. Nó nhắc nhở mỗi người con, dù bay cao, bay xa đến đâu, cũng phải luôn giữ trong tim hình ảnh và tình yêu của gia đình, của quê hương.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Lương Vũ

09/10/2024

11102010

Đoạn thơ trong “Mái ấm ngôi nhà” của Trương Hữu Lợi thể hiện sâu sắc tình cảm gắn bó của con người với quê hương, gia đình, và những kỷ niệm tuổi thơ. Hình ảnh “ngọn gió”, “cánh chim”, và “vạt mây” không chỉ tượng trưng cho ước mơ bay bổng, hoài bão vươn ra thế giới rộng lớn mà còn chứa đựng sự nhắc nhở về cội nguồn. Câu “Con đừng quên lối về nhà” được lặp đi lặp lại như một lời khuyên, một nỗi lòng của người cha dành cho con, thể hiện sự lo lắng và mong mỏi cho con không đánh mất bản sắc, gốc rễ văn hóa của mình trong hành trình khám phá thế giới. Nơi “thung sâu”, “sớm chiều” và “suối trong” không chỉ là những hình ảnh quen thuộc trong tâm trí người con mà còn là biểu tượng cho tình yêu thương và sự chăm sóc mà gia đình dành cho nhau. Qua đó, tác giả khắc họa một bức tranh đầy xúc động về mái ấm gia đình, nơi con người luôn tìm thấy niềm an ủi và trở về sau những tháng ngày phiêu bạt. Đoạn thơ là lời nhắc nhở quý giá về ý nghĩa của việc giữ gìn và trân trọng những giá trị văn hóa, tình cảm gia đình trong mỗi con người.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
4.0/5 (2 đánh giá)
thumb up 1
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Đào Trường Giang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved