Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Thanh Thảo là một nhà thơ có phong cách sáng tác độc đáo, khác lạ với những hình ảnh và ngôn từ mới mẻ. Bài thơ “Đàn ghi ta của Lor-ca” cũng vậy, nó đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng bạn đọc. Đặc biệt là câu thơ cuối cùng của bài thơ: “Khi tôi chết hãy chôn tôi với cây đàn”. Câu nói này được coi như lời trăng trối của Lor-ca trước khi ông bị xử tử năm 1936. Nó thể hiện niềm đam mê nghệ thuật mãnh liệt của người nghệ sĩ tài hoa nhưng bạc mệnh. Lor-ca (1898 – 1936) là một thiên tài âm nhạc và đồng thời cũng là một nhà thơ, một chiến sĩ đấu tranh cho tự do. Ông là người khai sinh ra trường phái “thơ vô đề”, là người đi tiên phong trong phong trào dân tộc giải phóng Tây Ban Nha khỏi ách thống trị của phát xít Phrăng-cô. Tuy nhiên, vào ngày 19/08/1936, ông đã bị bọn phát xít bắt giữ và thủ tiêu. Cái chết của Lor-ca không chỉ là sự mất mát lớn đối với nhân dân Tây Ban Nha mà còn là nỗi đau chung của toàn thế giới. Câu nói của Lor-ca trước lúc hy sinh chính là khát vọng được cống hiến hết mình cho nghệ thuật. Cây đàn ở đây vừa mang ý nghĩa tả thực vừa mang ý nghĩa biểu tượng. Đó là cây đàn ghita – một loại nhạc cụ đặc trưng của đất nước Tây Ban Nha xinh đẹp. Hình ảnh cây đàn xuất hiện ở đầu bài thơ, mở ra một khung cảnh tươi vui, rộn rã: “những tiếng đàn bọt nước Tây Ban Nha áo choàng đỏ gắt li-la li-la ti-la đi lang thang về miền đơn độc với vầng trăng chếnh choáng trên yên ngựa mỏi mòn” Những tiếng đàn bọt nước gợi lên vẻ đẹp du dương, trầm bổng của những giai điệu quê hương. Màu đỏ gắt của chiếc áo choàng liên tưởng đến màu cờ của đất nước Tây Ban Nha. Tiếng đàn ấy vang lên giữa bầu trời đêm, dưới ánh trăng vàng, thật lãng mạn biết bao! Những thanh âm đó cứ du dương, ngân nga mãi trong lòng người đọc. Hình ảnh Lor-ca cô đơn, lẻ bóng trên con đường dài dường như đang muốn thoát khỏi gông cùm xiềng xích của cuộc đời nô lệ. Tâm trạng của ông lúc này thật khó tả, vừa buồn tủi, vừa phẫn uất nhưng vẫn không nguôi niềm khao khát tự do cháy bỏng. Trong khổ thơ tiếp theo, Thanh Thảo đã sử dụng biện pháp hoán dụ để ca ngợi tài năng của Lor-ca. Ông là một nghệ sĩ đa tài, thành thạo nhiều lĩnh vực như: âm nhạc, hội họa, sân khấu… “Tây Ban Nha hát nghêu ngao bỗng kinh hoàng áo choàng bê bết đỏ Lor-ca bị điệu về bãi bắn chàng đi như người mộng du” Bất ngờ, Lor-ca bị bọn phát xít bắt đi. Chúng đã giết hại ông một cách dã man, tàn bạo. Hình ảnh áo choàng bê bết đỏ khiến người đọc không khỏi rùng mình khiếp sợ. Chàng nghệ sĩ trẻ tuổi đã ra đi trong đau đớn, tuyệt vọng. Khổ thơ thứ ba là lời trăng trối của Lor-ca trước lúc hy sinh. Ông mong muốn sẽ được chôn cất cùng cây đàn ghita thân yêu. Bởi lẽ, cây đàn chính là người bạn tri kỷ, luôn sát cánh bên ông trong mọi nẻo đường đời. “khi tôi chết hãy chôn tôi với cây đàn xưa nay chăng người nghệ sĩ nào cần ai ca tụng mình cả dưới lớp áo choàng thô kệch tôi đã đi về chốn lưu đày như một người mộng du” Giấc mơ của Lor-ca đã không trở thành hiện thực. Ông đã phải rời xa gia đình, quê hương để chịu án tử hình. Nhưng dù có chết thì tâm hồn của ông vẫn sống mãi với nghệ thuật. Bài thơ “Đàn ghi ta của Lor-ca” đã giúp người đọc hiểu thêm về cuộc đời và số phận của người nghệ sĩ tài hoa nhưng bạc mệnh. Tác giả đã gửi gắm thông điệp sâu sắc qua những vần thơ giàu sức gợi hình, gợi cảm.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
5.0/5(1 đánh giá)
0
0 bình luận
Bình luận
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019
Email: info@fqa.vn
Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.