Huy Cận là một trong những nhà thơ tiêu biểu của phong trào Thơ mới, là một người nghệ sĩ đa sầu, đa cảm. Thơ ông thường mang nỗi buồn man mác, u sầu, thể hiện tâm trạng hoài niệm, nhung nhớ về quá khứ và niềm khát khao giao cảm với con người. Một trong những bài thơ nổi tiếng nhất của Huy Cận là “Yêu tiếng Việt”. Bài thơ này đã thể hiện được tình yêu sâu sắc của tác giả đối với ngôn ngữ mẹ đẻ - tiếng Việt.
Mở đầu bài thơ, Huy Cận đã khẳng định tình yêu tha thiết của mình đối với tiếng Việt:
“Tôi yêu tiếng nước tôi như người yêu ngực mẹ”
Hình ảnh so sánh “tiếng nước” với “ngực mẹ” thật độc đáo và giàu ý nghĩa. Tiếng Việt không chỉ là tiếng nói mà còn là máu thịt, là linh hồn của dân tộc Việt Nam. Nó là nguồn sữa ngọt ngào nuôi dưỡng tâm hồn mỗi con người từ khi sinh ra đến khi trưởng thành. Tình yêu tiếng Việt của Huy Cận là tình yêu quê hương, đất nước, là sự gắn bó máu thịt với cội nguồn dân tộc.
Tiếp theo, tác giả đã liệt kê những vẻ đẹp của tiếng Việt:
“Tiếng Việt là tiếng nói của nhân dân Việt Nam, là kết tinh của lịch sử, văn hóa và truyền thống dân tộc”
Tiếng Việt có khả năng diễn đạt mọi cung bậc cảm xúc của con người, từ vui sướng, hạnh phúc đến đau khổ, uất hận. Nó cũng có khả năng thể hiện mọi khía cạnh của cuộc sống, từ thiên nhiên, vũ trụ đến con người, xã hội. Tiếng Việt còn là phương tiện giao tiếp quan trọng nhất của người Việt Nam, giúp họ hiểu nhau, gần gũi nhau hơn.
Cuối cùng, tác giả đã bày tỏ niềm tự hào và mong muốn gìn giữ, phát huy vẻ đẹp của tiếng Việt:
“Chúng ta phải biết quý trọng tiếng Việt, học tập và sử dụng tiếng Việt đúng cách. Chúng ta cũng cần bảo vệ tiếng Việt khỏi sự xâm lấn của các ngôn ngữ khác.”
Qua bài thơ “Yêu tiếng Việt”, chúng ta thấy được tình yêu tha thiết của Huy Cận đối với tiếng Việt. Đó là tình yêu của một người nghệ sĩ chân chính dành cho ngôn ngữ mẹ đẻ, là tình yêu của một công dân yêu nước dành cho quốc gia, dân tộc. Bài thơ đã góp phần nâng cao nhận thức của mọi người về giá trị của tiếng Việt, đồng thời khơi dậy lòng tự hào dân tộc trong mỗi con người.