Guy Đơ Mô-pa-xăng được người ta biết đến là nhà văn hiện thực nổi tiếng của Pháp vào thế kỷ XIV. Với qua nhiều thăng trầm, cay đắng trong cuộc sống đã biến những trang viết của ông thành áng văn giàu giá trị nhân đạo. Mô-pa-xăng có một số lượng tác phẩm vô cùng đồ sộ gồm nhiều thể loại từ truyện ngắn, tiểu thuyết đến kịch. "Bố của Xi-mông" là một trong số rất nhiều tác phẩm đặc sắc của ông. Tác phẩm đã để lại rất nhiều giá trị cho người đọc.
Truyện kể về cuộc đời của Xi-mông, mẹ của cậu chính là Blăng-sốt. Blăng-sốt là một cô gái đẹp nhất vùng nhưng cô lại không lấy chồng mà sinh ra Xi-mông. Người làng đồn thổi rằng: "Xi-mông không có bố". Mẹ của Xi-mông nghe những lời nói đó nên cảm thấy rất buồn bã và nói với Xi-mông: "Nó đây này, cái của này là do thượng đế ban cho nó, thế mà nó lại chẳng có bố". Vì câu nói ấy mà Xi-mông càng thấu hiểu nỗi đau vô cùng khi không có bố. Cậu đã quyết định tìm đến bờ sông để kết thúc cuộc đời mình. Nhưng ngay sau đó, một cảnh vật đẹp đẽ đã khiến em thay đổi suy nghĩ. Em nhìn thấy bầu trời xanh tươi, bãi cỏ xanh tươi, những bông hoa đầy cành và sóng biển lấp lánh tia nắng. Tất cả như đang vẫy gọi Xi-mông. Thế rồi, em gặp bác công nhân Phrang - bơ, bác hỏi chuyện và an ủi em. Bác còn đưa em về nhà. Ở đây, em lại gặp bác Phi-líp. Bác Phi-líp nhận nuôi Xi-mông, bảo vệ em trước những lời chế giễu của đám bạn. Sau đó, bác dẫn Xi-mông đi tới trường, giới thiệu em với thầy giáo. Thầy giáo khen ngợi vẻ đẹp của Xi-mông và hứa sẽ giữ bí mật về thân phận của em. Khi được bác Phi-líp nhận làm con, Xi-mông vui mừng khôn xiết. Em ngủ rất ngon lành và không còn ý định tự tử nữa.
Mô-pa-xăng đã xây dựng hình tượng nhân vật Xi-mông vô cùng chân thật và tinh tế. Nhà văn miêu tả Xi-mông là một đứa trẻ đáng thương. Em không có bố, phải chịu sự trêu chọc của mọi người. Khi bị trêu chọc, Xi-mông đã khóc vì cảm thấy tủi thân. Em cũng muốn có một người bố giống như bao đứa trẻ khác. Khi được bác công nhân Phrang - bơ an ủi, Xi-mông cảm thấy ấm áp lạ thường. Có lẽ bởi em cảm nhận được tình yêu thương từ bác dành cho mình. Khi được bác Phi-líp nhận làm con, Xi-mông vô cùng hạnh phúc. Em đã có một người cha để che chở, đùm bọc. Em đã có thể quên đi quá khứ đau khổ trước kia.
Nhân vật bác Phi-líp cũng được Mô-pa-xăng khắc họa vô cùng chi tiết. Bác là một người lao động chân chính. Khi nhìn thấy Xi-mông khóc, bác đã ân cần hỏi han. Nghe Xi-mông trả lời, bác ôm Xi-mông vào lòng mà vỗ về. Hành động ấy đã giúp cho tâm hồn non nớt của Xi-mông bớt tổn thương. Sau đó, bác còn dẫn Xi-mông về nhà, giới thiệu em với mọi người. Bác còn dẫn Xi-mông tới trường, giới thiệu em với thầy giáo. Mọi hành động của bác đều xuất phát từ tấm lòng nhân hậu, từ tình yêu thương dành cho Xi-mông.
Có thể thấy rằng, thông qua tác phẩm "Bố của Xi-mông", Mô-pa-xăng muốn gửi gắm tới người đọc bức thông điệp về tình yêu thương giữa con người với con người.