Nguyễn Minh Châu là một trong những cây bút văn xuôi tiêu biểu nhất của nền văn học Việt Nam hiện đại, ông đã để lại cho đời nhiều tác phẩm có giá trị như Bến quê, Chiếc thuyền ngoài xa… Trong đó, truyện ngắn Khách ở quê ra được xem là một trong những sáng tác xuất sắc nhất của Nguyễn Minh Châu. Tác phẩm này kể về cuộc gặp gỡ giữa hai anh em ruột sau bao nhiêu năm xa cách. Nhân vật chính trong truyện là nhân vật tôi - một người đàn ông trung niên sống ở thành phố. Anh ta trở về quê hương để thăm cha mẹ già yếu. Khi đến nhà, anh thấy một người đàn bà đang ngồi trước cửa, trông rất lạ lẫm. Người phụ nữ ấy tự xưng là vợ của anh trai mình, tên là Lan. Cô ấy nói rằng chồng cô ấy vừa mới qua đời nên muốn về quê để lo tang lễ. Tôi cảm thấy rất ngạc nhiên khi nghe tin này, nhưng cũng không thể giấu nổi sự xúc động khi nhìn thấy cảnh tượng đau lòng của gia đình mình. Từ đây, câu chuyện bắt đầu với những tình tiết đầy bất ngờ và cảm động. Một điểm đặc biệt của tác phẩm này là việc Nguyễn Minh Châu sử dụng ngôn ngữ giản dị, mộc mạc nhưng vẫn giàu sức gợi hình, gợi cảm. Điều này giúp cho độc giả dễ dàng tiếp cận và hiểu rõ hơn về nội dung của truyện. Bên cạnh đó, tác giả còn xây dựng thành công các nhân vật trong truyện, từ nhân vật chính đến nhân vật phụ đều được khắc họa một cách chân thực, sinh động. Họ mang trong mình những nét tính cách riêng biệt, góp phần làm nên sự hấp dẫn cho câu chuyện. Ngoài ra, tác phẩm còn đề cập đến nhiều vấn đề xã hội như tình yêu thương, sự hy sinh, trách nhiệm... Những vấn đề này được thể hiện một cách tinh tế, sâu sắc thông qua các tình huống, chi tiết trong truyện. Nhìn chung, Khách ở quê ra là một tác phẩm hay và ý nghĩa. Nó mang đến cho người đọc những bài học quý giá về cuộc sống, con người. Nếu bạn chưa có cơ hội đọc tác phẩm này thì hãy dành thời gian để thưởng thức nó nhé!
Còn đối với "Những người muôn năm cũ" của Nguyễn Huy Thiệp, tác phẩm này xoay quanh cuộc sống của một gia đình nông dân nghèo ở miền Bắc Việt Nam vào những năm 1940-1950. Gia đình này gồm có ba thế hệ: ông nội, bố mẹ và con cái. Ông nội là một người nông dân hiền lành, chất phác, luôn chăm chỉ lao động để nuôi sống cả gia đình. Bố mẹ là những người trẻ tuổi, năng động, luôn cố gắng vượt qua khó khăn để nuôi dạy con cái trưởng thành. Con cái là những đứa trẻ ngây thơ, hồn nhiên, luôn mong muốn được sống trong một môi trường bình yên, hạnh phúc. Cuộc sống của gia đình này trải qua nhiều biến cố, thăng trầm. Có lúc họ phải chịu đựng đói rét, thiếu thốn; có lúc họ phải chứng kiến những cảnh tang tóc, đau thương do chiến tranh gây ra. Tuy vậy, họ vẫn luôn giữ vững niềm tin vào tương lai tươi sáng. Họ luôn đoàn kết, yêu thương lẫn nhau, sẵn sàng giúp đỡ nhau khi gặp khó khăn. Tác phẩm này đã tái hiện một cách chân thực cuộc sống của người nông dân Việt Nam trong giai đoạn lịch sử đầy biến động. Đồng thời, tác phẩm cũng ca ngợi những phẩm chất tốt đẹp của con người Việt Nam như lòng yêu nước, tinh thần đoàn kết, sự kiên cường, bất khuất,...