Hai lần chết của Nam Cao là một truyện ngắn xuất sắc, tiêu biểu cho phong cách nghệ thuật của nhà văn. Tác phẩm đã để lại nhiều ấn tượng sâu đậm trong lòng người đọc. Trong khi đó, Dì Hảo cũng là một truyện ngắn nổi tiếng của Nguyễn Ngọc Tư, mang đậm dấu ấn sáng tạo riêng của nữ nhà văn. Tuy nhiên, giữa Hai lần chết và Dì Hảo vẫn có những điểm khác biệt đáng chú ý.
Về nội dung, Hai lần chết kể về cuộc đời bi thảm của Điền - một người nông dân nghèo khổ, bị xã hội phong kiến áp bức đến cùng cực. Điền phải làm việc quần quật cả ngày lẫn đêm để kiếm sống, nhưng vẫn không đủ ăn. Cuối cùng, anh ta quyết định tự tử để thoát khỏi cảnh khốn khó. Còn Dì Hảo thì lại kể về cuộc sống của một người phụ nữ nghèo khổ, sống cô đơn, lẻ loi. Dì Hảo luôn mong muốn được yêu thương, nhưng cuộc đời lại đẩy bà vào những hoàn cảnh éo le, khiến bà phải chịu đựng nhiều đau khổ. Cả hai tác phẩm đều thể hiện sự bất công, tàn bạo của xã hội đối với những người nghèo khổ. Đồng thời, cũng ca ngợi tinh thần đấu tranh, vượt lên số phận của con người. Tuy nhiên, Hai lần chết tập trung vào vấn đề giai cấp, còn Dì Hảo lại nhấn mạnh vào vấn đề giới tính. Về nghệ thuật, Hai lần chết sử dụng ngôn ngữ giản dị, mộc mạc, gần gũi với đời sống của người nông dân. Truyện cũng có kết cấu chặt chẽ, logic, giúp người đọc dễ dàng theo dõi diễn biến câu chuyện. Trong khi đó, Dì Hảo lại sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh, biểu cảm, mang đậm dấu ấn cá nhân của tác giả. Truyện cũng có kết cấu mở, gợi nhiều liên tưởng cho người đọc. Nhìn chung, Hai lần chết và Dì Hảo đều là những truyện ngắn hay, đáng đọc. Mỗi tác phẩm có những nét đặc sắc riêng, góp phần làm phong phú thêm kho tàng văn học Việt Nam.