Anh Thơ là nữ thi sĩ tiêu biểu cho nền thơ hiện đại Việt Nam. Bà có rất nhiều tác phẩm hay viết về đề tài mùa thu như: "Chiều xuân", "Sang thu"… Trong đó, em đặc biệt ấn tượng với bài thơ "Chiều thu". Còn Tế Hanh là một trong những cây bút tiêu biểu của nền thơ ca hiện đại Việt Nam. Ông thường viết về cuộc sống nông thôn với tình yêu quê hương đất nước sâu sắc. Một trong số các tác phẩm nổi bật nhất của ông phải kể đến bài thơ Chiều thu. Hai tác giả cùng viết về đề tài mùa thu nhưng mỗi người lại có cách thể hiện khác nhau.
Mở đầu bài thơ, Anh Thơ miêu tả cảnh vật thiên nhiên nơi làng quê Bắc Bộ khi vào thu:
“Mây sầm lại trên ao đầy khói lướt
Bụi chuối vàng run đón gió bay qua
Tiếng dế kêu rì rầm bên rãnh nước
Nhịp chuông chiều văng vẳng mái chùa xa”
Cảnh vật được gợi ra từ những hình ảnh quen thuộc ở bất cứ ngôi làng nào của vùng đồng bằng Bắc bộ. Đó là cái ao làng, là bụi chuối, là con đường làng, là tiếng dế kêu, là tiếng chuông chùa. Tất cả đều mang nét gần gũi thân thương. Đặc biệt hơn, khung cảnh ấy lại được tô điểm thêm bởi làn sương mờ ảo buổi sớm mai. Sương giăng mắc khắp mọi ngõ ngách của xóm làng, khiến cho cảnh vật trở nên huyền bí, lung linh hơn. Trên mặt ao, màn sương trắng dày đặc kết hợp với bóng tối của bầu trời lúc bình minh tạo thành một màu đen sẫm. Những đám mây cũng sà xuống thấp, áp sát mặt ao, làm cho không gian càng trở nên mờ ảo. Bụi chuối vàng bên cạnh ao lá cũng ướt đẫm sương đêm, rung rinh theo làn gió nhẹ. Tiếng dế kêu râm ran hòa cùng âm thanh của chiếc chuông chùa vang vọng giữa không gian yên tĩnh. Khung cảnh thật đẹp đẽ, thơ mộng biết bao!
Còn đối với Tế Hanh, ông lại khắc họa vẻ đẹp của mùa thu qua đôi mắt tinh tường của mình:
“Trời xanh một màu xanh biếc
Nắng nhạt vàng tươi hoe
Lúa gặt xong phơi đầy đồng
Phương Tây ánh nắng vừa chia biệt
Đã thấy trăng chào sáng phía Đông.”
Không gian mùa thu được mở rộng tới ba chiều cao, rộng, dài. Bầu trời mùa thu cao vời vợi với màu xanh thăm thẳm. Ánh nắng vẫn còn vương lại chút vàng ươm của ngày hè nhưng đã nhạt dần. Lúa ngoài đồng đã bắt đầu chín, trải dài bát ngát, đang chờ người dân đến gặt hái. Cảnh vật chuyển động liên tục, từ chiều sang tối rồi lại từ tối sang sáng. Phương Tây ánh nắng vừa tắt, nhường chỗ cho ánh trăng lên. Sự vận hành của thời gian vô cùng uyển chuyển, nhịp nhàng. Qua ngòi bút của Tế Hanh, bức tranh mùa thu hiện lên thật sinh động, tràn đầy sức sống.
Như vậy, cả hai tác giả đều sử dụng những hình ảnh quen thuộc để tái hiện lại khung cảnh làng quê miền Bắc. Tuy nhiên, Anh Thơ lại chọn miêu tả cảnh vật vào buổi chiều tà, còn Tế Hanh thì khắc họa sự thay đổi của thời gian từ chiều sang tối. Cả hai bài thơ đều đem đến cho độc giả những cảm xúc bồi hồi, xao xuyến trước vẻ đẹp của quê hương, đất nước.