“Bàn Tay Mẹ” là một trong những thi phẩm nổi tiếng nhất của nhà thơ Trần Đăng Khoa, được nhiều thế hệ học trò yêu thích và thuộc lòng. Bài thơ đã khắc họa hình ảnh người mẹ tần tảo, giàu đức hi sinh qua bàn tay khéo léo, đảm đang của mình.
Bài thơ mở đầu bằng hình ảnh đôi bàn tay gầy guộc, xương xẩu nhưng lại ẩn chứa sức mạnh phi thường:
“Bàn tay mẹ ấu yếm
Ru con khôn lớn
Bàn tay mẹ dịu dàng
Đem vui đến cho con
Bàn tay mẹ vô cùng
Yêu thương con trẻ”.
Nhà thơ sử dụng biện pháp tu từ điệp ngữ “bàn tay mẹ”, kết hợp với các tính từ “ấu yếm”, “dịu dàng” nhằm nhấn mạnh tình cảm yêu thương, chăm sóc của mẹ dành cho con. Bàn tay ấy không chỉ nuôi dưỡng cơ thể mà còn đem đến niềm vui, hạnh phúc cho đứa con nhỏ bé.
Tiếp theo, tác giả miêu tả công việc vất vả của mẹ thông qua hình ảnh đôi bàn tay:
“Bàn tay mẹ thức suốt đêm
Hay quấy rầy con ngủ
Bàn tay mẹ hay làm
Không lúc nào yên
Bàn tay mẹ chai sần
Vì chúng con cưng”.
Mẹ phải thức khuya dậy sớm để lo toan công việc gia đình, chăm sóc con cái. Đôi bàn tay gầy guộc của mẹ đã chai sạn đi vì phải lao động nặng nhọc. Tuy nhiên, mẹ vẫn luôn dành thời gian quan tâm, chăm sóc con cái.
Cuối cùng, tác giả khẳng định vai trò to lớn của mẹ đối với con cái:
“Bàn tay mẹ hiền như ánh sáng
Lòng con kính yêu vô cùng
Bàn tay mẹ là bông hoa
Cho con cài lên ngực”.
Hình ảnh so sánh “bàn tay mẹ” với “ánh sáng” gợi lên vẻ đẹp tươi sáng, ấm áp. Lòng con kính yêu mẹ vô cùng. Con muốn cài bông hoa lên ngực để tỏ lòng biết ơn sâu sắc.
Bài thơ “Bàn Tay Mẹ” có ngôn ngữ giản dị, gần gũi, dễ hiểu, phù hợp với mọi lứa tuổi. Hình ảnh thơ phong phú, sinh động, giúp người đọc dễ dàng liên tưởng, tưởng tượng. Thể thơ 4 chữ ngắn gọn, nhịp điệu nhanh, vui tươi, phù hợp với chủ đề của bài thơ.
Tóm lại, bài thơ “Bàn Tay Mẹ” của Trần Đăng Khoa đã khắc họa thành công hình ảnh người mẹ tần tảo, giàu đức hi sinh. Qua đó, tác giả gửi gắm thông điệp ý nghĩa về tình mẫu tử thiêng liêng, cao quý.