phần:
câu 1: Thể thơ tự do
câu 2: Những hình ảnh về thiên nhiên Trường Sa được tác giả nhắc đến trong đoạn (1): Những mặt đá phập phồng như giọt máu; những cánh chim bay mát lành; mặt cát nhịp bồi hồi; sóng gió; lá phong ba xanh; cát trắng; san hô đỏ; máu đỏ.
câu 3: Cuộc sống của người lính Trường Sa vô cùng khó khăn và vất vả: phải đối diện với thiên nhiên khắc nghiệt, thời tiết thất thường; họ luôn phải cảnh giác cao độ trước mọi tình huống có thể xảy ra trên vùng đất tiền tiêu của Tổ quốc.
câu 4: Tác giả thể hiện sự trân trọng, tự hào, biết ơn và đồng cảm với cuộc sống khó khăn của quân dân trên quần đảo Trường Sa và tình yêu quê hương đất nước sâu sắc.
câu 5: . Phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong đoạn trích trên là phương thức biểu cảm. . Nội dung chính của đoạn thơ trên là nói đến sự vất vả và hi sinh thầm lặng của những chiến sĩ ngoài đảo Trường Sa để bảo vệ Tổ quốc. . Từ "lòng" trong câu thơ "Lòng ta vui sướng mênh mông" được dùng với nghĩa chuyển. Tác giả đã vận dụng rất tài tình phép tu từ ẩn dụ khi miêu tả hình tượng con thuyền. Con thuyền được ví như một cơ thể sống với tâm hồn vui tươi, hăm hở hướng về miền Bắc thân yêu. Hình ảnh này thể hiện niềm hạnh phúc to lớn của tác giả trong đêm văn nghệ.
phần:
câu 1: Đoạn trích trên là một phần trong tác phẩm "Những ngày thơ ấu" của nhà văn Nguyên Hồng. Đoạn trích kể về câu chuyện của nhân vật chính - cậu bé Hồng, một đứa trẻ mồ côi cha mẹ, phải sống với bà cô độc ác. Bà cô luôn tìm cách chia rẽ tình cảm giữa Hồng và mẹ, khiến cậu bé vô cùng đau khổ. Trong đoạn trích này, ta có thể thấy rõ sự tương phản giữa hai hình ảnh: Hồng và bà cô. Hồng là một đứa trẻ ngây thơ, hồn nhiên, yêu thương mẹ hết mực. Cậu bé luôn mong muốn được gặp lại mẹ, được sống trong vòng tay yêu thương của mẹ. Còn bà cô thì ngược lại, bà ta là một người phụ nữ độc ác, tàn nhẫn, luôn tìm cách chia rẽ tình cảm giữa Hồng và mẹ. Bà ta luôn nói xấu mẹ Hồng, gieo rắc vào đầu Hồng những ý nghĩ xấu xa về mẹ. Tuy nhiên, dù bị bà cô hãm hại, Hồng vẫn luôn tin tưởng và yêu thương mẹ. Cậu bé không hề bị lay động bởi những lời nói của bà cô. Điều đó chứng tỏ Hồng là một đứa trẻ có tâm hồn trong sáng, cao thượng. Về nghệ thuật, đoạn trích sử dụng ngôn ngữ giản dị, mộc mạc, gần gũi với đời sống hàng ngày. Tác giả đã sử dụng nhiều biện pháp tu từ như so sánh, ẩn dụ,... để làm nổi bật tính cách của các nhân vật. Ngoài ra, đoạn trích còn sử dụng ngôi kể thứ nhất, giúp cho câu chuyện trở nên chân thực, sinh động hơn. Tóm lại, đoạn trích trên đã khắc họa thành công hình ảnh cậu bé Hồng - một đứa trẻ có tâm hồn trong sáng, cao thượng, luôn yêu thương mẹ hết mực. Đồng thời, đoạn trích cũng lên án thói độc ác, tàn nhẫn của những kẻ ích kỷ, chỉ biết nghĩ đến bản thân mà quên đi tình mẫu tử thiêng liêng.