câu 1: Đoạn trích trên viết về vấn đề tệ nạn mại dâm thời Pháp thuộc.
câu 2: Một số biện pháp đặc trưng của thể loại phóng sự được Vũ Trọng Phụng sử dụng trong đoạn trích:
* Tự sự: Đoạn trích kể lại chi tiết cuộc trò chuyện giữa tác giả và bà Kiểm Lâm, tạo nên một dòng chảy thời gian tuyến tính, giúp người đọc hiểu rõ hoàn cảnh, tâm lý và suy nghĩ của nhân vật.
* Miêu tả: Tác giả sử dụng ngôn ngữ miêu tả tinh tế để khắc họa chân dung bà Kiểm Lâm, từ ngoại hình, tính cách đến nội tâm phức tạp, qua đó phản ánh sự bất hạnh và bi kịch của phụ nữ trong xã hội đương thời.
* Phóng viên: Tác giả đóng vai trò là một phóng viên, ghi chép lại những lời kể chân thực của nhân vật, đồng thời đưa ra những nhận xét, đánh giá khách quan về vấn đề được đề cập. Điều này góp phần tăng tính thuyết phục và sức hấp dẫn cho bài viết.
* Biểu đạt trực tiếp: Tác giả sử dụng nhiều câu thoại trực tiếp, giúp người đọc cảm nhận được giọng điệu, thái độ và tâm trạng của nhân vật một cách chân thực nhất.
* Lập luận logic: Tác giả xây dựng lập luận chặt chẽ, logic, dựa trên những bằng chứng cụ thể, nhằm khẳng định những vấn đề xã hội nhức nhối mà tác phẩm đề cập.
Qua việc phân tích các yếu tố trên, chúng ta có thể thấy Vũ Trọng Phụng đã vận dụng nhuần nhuyễn các phương thức biểu đạt của phóng sự, tạo nên một tác phẩm đầy sức thuyết phục, phản ánh chân thực hiện thực xã hội Việt Nam thời kỳ đó.
câu 3: Trong câu văn "Nhưng cái công danh của một người đàn bà đi lấy Tây có thể ví như thế được đấy", tác giả Vũ Trọng Phụng đã sử dụng phép so sánh ngang bằng, đối chiếu "cái công danh của một người đàn bà đi lấy Tây" với "một cái giấy chứng chỉ để tiện việc kiếm chồng". Phép so sánh này giúp người đọc hình dung rõ ràng về vai trò của hôn nhân đối với phụ nữ thời bấy giờ. Nó nhấn mạnh sự bất công, thiệt thòi mà người phụ nữ phải gánh chịu khi chấp nhận kết hôn với người ngoại quốc. Đồng thời, phép so sánh cũng tạo nên sự mỉa mai, châm biếm về lối sống thực dụng, chạy theo đồng tiền của một bộ phận phụ nữ trong xã hội. Qua đó, tác giả thể hiện thái độ phê phán gay gắt đối với quan niệm sống lệch lạc, coi trọng vật chất hơn phẩm giá đạo đức của một số người.
câu 4: Hình tượng nhân vật me tây kiểm lâm hiện lên qua đoạn trích là một người phụ nữ bất hạnh, chịu nhiều tổn thương và mất mát trong cuộc sống. Bà từng trải qua nhiều mối quan hệ phức tạp, từ hôn nhân với người Pháp đến việc trở thành vợ bé của lính lê dương. Tuy nhiên, tất cả đều kết thúc bằng sự phản bội và đau khổ. Cuộc đời của bà là minh chứng cho sự tàn nhẫn và vô tâm của xã hội đối với những người phụ nữ yếu đuối.
câu 5: Thái độ và sự đánh giá của người viết trong đoạn trích là một thái độ phê phán và đánh giá tiêu cực đối với xã hội và hệ thống chính trị thời đó. Người viết sử dụng ngôn ngữ sắc bén và hình ảnh sống động để mô tả sự bất công, tham nhũng và tàn bạo của xã hội. Đồng thời, tác giả cũng đặt câu hỏi về vai trò và trách nhiệm của cá nhân trong việc thay đổi xã hội.