Dương Đỗ Thuỳ Trong đoạn trích “Một thân cây, một tán lá, một bông hoa” của Hoàng Phủ Ngọc Tường, hình ảnh Hà Nội hiện lên qua cảm nhận của nhân vật trữ tình với vẻ đẹp yên bình, sâu lắng và đầy quyến rũ. Với tình yêu sâu nặng và cảm xúc tinh tế, nhân vật trữ tình “anh” đã khắc họa một Hà Nội rất riêng – vừa giản dị, vừa cổ kính. Anh nhấn mạnh vào những hình ảnh bình dị như thân cây, tán lá, và bông hoa, gợi lên nét thơ mộng, thanh thoát của thủ đô. Hà Nội không chỉ là một thành phố với những đường phố tấp nập, mà còn là nơi chứa đựng những giá trị văn hóa và ký ức của con người Việt Nam. Đối với anh, Hà Nội là biểu tượng của sự bền bỉ, kiên cường qua thời gian, nhưng vẫn giữ được vẻ đẹp dịu dàng và thanh tao. Tình yêu Hà Nội của anh còn thể hiện qua sự trân trọng từng chi tiết nhỏ, từng góc phố và những khoảng không gian xanh mát. Tất cả tạo nên một Hà Nội đầy chất thơ, gợi nhớ và đầy xúc cảm, nơi mỗi góc phố, mỗi tán cây đều như lưu giữ những kỷ niệm và tình yêu bền bỉ với quê hương.