phần:
: .
a. Ngôi kể: ngôi thứ nhất. Người kể xưng "tôi".
b. Điểm nhìn: nhân vật Phương Định.
.
- Những hình ảnh thiên nhiên được tác giả miêu tả trong đoạn trích:
+ Mảnh trăng nằm giữa những đám mây hiện ra nhợt nhạt, ánh sáng chập chờn.
+ Bóng tối của rừng già như một trò chơi của trái tim.
+ Khoảng khuya, trên các ngọn rừng, gió tây nam cuốn những đám mây xám xịt về một góc và thổi bay đi. Gió thổi lồng lộng những cành lá ngụy trang trên nóc xe hoen rỉ. Trên đầu chúng tôi, bầu trời đêm phía trên trở nên trong vắt, cao vời vợi, trong sâu thẳm mơ hồ vọng lên tiếng chim kêu. Nhưng ở phía sau rừng, sương trắng cứ tuôn ra từ hư không. Dòng sông bên trái đường bỗng biến mất, chỉ còn lại một màn sương trắng phủ kín, chỉ thỉnh thoảng thấy một ngọn rừng, ngọn núi đá bên kia sông nhô lên, đen kịt giữa một màu trắng xóa. Xe tôi chạy trên lớp sương bềnh bồng.
+ Mảnh trăng khuyết đứng yên ở cuối trời, sáng trong như một mảnh bạc. Khung cửa xe phía cô gái ngồi lồng đầy bóng trăng. Không hiểu sao, lúc ấy, như có một niềm tin vô cớ mà chắc chắn từ trong không gian ùa tới tràn ngập cả lòng tôi. Tôi tin chắc chắn người con gái đang ngồi cạnh mình là Nguyệt, chính người mà chị tôi thường nhắc đến. Chốc chốc, tôi lại đưa mắt liếc về phía Nguyệt, thấy từng sợi tóc của Nguyệt đều sáng lên. Mái tóc thơm ngát, dày và trẻ trung làm sao! Bất ngờ, Nguyệt quay về phía tôi và hỏi một câu gì đó. Tôi không kịp nghe rõ vì đôi mắt tôi đã choáng ngợp như vừa trông vào ảo ảnh. Trăng sáng soi thẳng vào khuôn mặt Nguyệt làm cho khuôn mặt tươi mát ngời lên và đẹp lạ thường! Tôi vội nhìn thẳng vào đoạn đường đầy ổ gà, không dám nhìn Nguyệt lâu. Từng khúc đường trước mặt cũng thếp từng mảnh ánh trăng...
- Tác dụng của phép tu từ so sánh trong câu văn: “Mảnh trăng khuyết đứng yên ở cuối trời, sáng trong như một mảnh bạc. Khung cửa xe phía cô gái ngồi lồng đầy bóng trăng”:
+ Giúp tăng sức gợi hình, gợi cảm cho sự diễn đạt.
+ Làm nổi bật hình ảnh mảnh trăng khuyết nhỏ bé, đơn độc nhưng vẫn tỏa sáng rực rỡ.
+ Thể hiện tâm trạng buồn bã, cô đơn của nhân vật Phương Định.
.
- Nhận xét về vẻ đẹp thiên nhiên và con người trong đoạn trích:
+ Thiên nhiên:
• Hình ảnh thiên nhiên được miêu tả trong đoạn trích rất đẹp, thơ mộng, trữ tình.
• Thiên nhiên như một bức tranh thủy mặc, lung linh huyền ảo dưới ánh trăng.
• Thiên nhiên cũng ẩn chứa những nét đẹp hoang sơ, hùng vĩ.
+ Con người:
• Nhân vật Phương Định là một cô gái trẻ trung, xinh đẹp, yêu đời.
• Cô là một người lính dũng cảm, kiên cường, giàu nghị lực.
• Cô cũng là một người phụ nữ nhạy cảm, lãng mạn.
.
Tình cảm của tác giả đối với thế hệ trẻ thời kỳ kháng chiến chống Mỹ:
- Tác giả thể hiện tình cảm trân trọng, ngợi ca đối với thế hệ trẻ thời kỳ kháng chiến chống Mỹ.
- Họ là những người trẻ tuổi, nhiệt huyết, sẵn sàng hy sinh vì Tổ quốc.
- Họ cũng là những người có tâm hồn trong sáng, lạc quan, yêu đời.
phần:
câu 1: Bài thơ Tiếng chim tu hú được Anh Thơ sáng tác vào tháng 7 năm 1939 khi đất nước còn đang chìm đắm trong ách thống trị của thực dân Pháp. Bài thơ đã thể hiện tâm trạng ngột ngạt, uất ức của một người mất tự do, luôn khao khát cháy bỏng tầm hồn được bay đến bầu trời rộng lớn tự do ở ngoài kia. Tiếng chim tu hú gọi bầy tha thiết gợi nhắc cảnh đồng nội thân thuộc, gợi niềm mơ ước về cuộc sống khoáng đạt, tự do. Nhưng tiếng chim tu hú đối với tâm trạng người tù cộng sản trẻ tuổi lúc bấy giờ lại như giục giã, khắc nghiệt, càng làm tăng thêm nỗi cô đơn, nỗi căm hận bóng tối và sự ngột ngạt. Bài thơ kết thúc bằng dấu ba chấm khiến cho ý thơ mở ra nhiều suy nghĩ, liên tưởng thú vị cho độc giả.
câu 2: . Phương thức biểu đạt chính của văn bản: Tự sự.
. Chi tiết tiêu biểu: Thằng Tèo lén ra chỗ ba nó làm, gắng nhặt hết những cái chông ông đã rải.
. Tác dụng của chi tiết: Thể hiện tình yêu thương, tấm lòng nhân hậu của cậu bé Tèo dành cho mọi người.
. Thông điệp: Hãy biết yêu thương, chia sẻ với những người xung quanh để cuộc sống trở nên ý nghĩa hơn.
câu 1: Để có tiền, ba của Tèo đã làm rất nhiều công việc khác nhau như phụ hồ, bán vé số,...
câu 2: Trong đoạn văn trên, tác giả đã sử dụng biện pháp tu từ ẩn dụ. Cụ thể, "lon chông" được dùng để ám chỉ những chiếc lốp xe bị thủng. Tác giả sử dụng hình ảnh ẩn dụ này nhằm tăng sức gợi hình, gợi cảm cho câu chuyện, đồng thời tạo nên sự hài hước và dí dỏm trong cách miêu tả hành động của nhân vật.
Phân tích:
- Gợi hình: Hình ảnh "lon chông" khiến người đọc liên tưởng đến những chiếc lốp xe bị thủng, tạo nên một hình ảnh trực quan, dễ hiểu về tình huống truyện.
- Gợi cảm: Ẩn dụ "lon chông" giúp câu chuyện trở nên sinh động hơn, đồng thời tạo nên tiếng cười nhẹ nhàng, vui vẻ cho độc giả.
Bên cạnh đó, việc sử dụng ẩn dụ còn góp phần làm nổi bật tính cách của các nhân vật trong câu chuyện. Ba của Tèo là một người nóng nảy, thiếu kiên nhẫn, luôn muốn giải quyết vấn đề bằng cách nhanh chóng và đơn giản nhất. Trong khi đó, Tèo lại thông minh, tinh nghịch, biết cách tận dụng cơ hội để trêu chọc bố mình.
câu 3: Nhân vật Tèo được khắc họa qua các chi tiết sau:
- Ngoại hình: gầy gò, ốm yếu, nhỏ thó như con cò lả, da xanh xao, quần áo rách rưới, chân đất.
- Hành động: đi nhặt nhạnh đồ thừa, bị chó đuổi chạy bán sống bán chết.
- Lời nói: "Em đói quá", "Chị cho em ăn với".
=> Qua đó, ta thấy Tèo là một cậu bé nghèo khổ, bất hạnh nhưng vẫn giữ được sự hồn nhiên, ngây thơ và lòng ham sống mãnh liệt.
câu 4: Cảm hứng chủ đạo trong bài thơ "Mùa xuân nho nhỏ" là tình yêu thiên nhiên, đất nước và khát vọng cống hiến cho cuộc đời.
câu 5: Bài học rút ra từ đoạn trích:
- Cần phải biết trân trọng những gì mình đang có trong cuộc sống này vì nó không dễ dàng mà đến và cũng rất khó để giữ được lâu dài.
- Hãy luôn yêu thương, quan tâm tới mọi người xung quanh bằng cả tấm lòng chân thành của bạn thân.
phần:
câu 1: Trong câu chuyện "Lũm Coi", tác giả Nguyễn Ngọc Tư đã sử dụng hiệu quả điểm nhìn trần thuật để tạo nên một bức tranh xã hội đầy màu sắc và cảm xúc. Điểm nhìn trần thuật được đặt vào vai trò của nhân vật chính, giúp độc giả dễ dàng hòa nhập vào câu chuyện và hiểu rõ hơn về tâm lý, suy nghĩ và hành động của nhân vật.
Tác giả đã khéo léo lựa chọn góc nhìn thứ nhất, tức là thông qua lời kể của nhân vật chính, để truyền tải thông điệp về tình yêu thương, sự chia sẻ và lòng trắc ẩn đối với những người kém may mắn. Nhân vật chính, mặc dù chỉ là một đứa trẻ, nhưng đã trải qua những biến cố đáng tiếc và thấu hiểu được nỗi khổ của bạn bè đồng trang lứa. Từ đó, cậu bé này đã thay đổi quan niệm và thái độ của mình đối với cuộc sống.
Điểm nhìn trần thuật trong câu chuyện này không chỉ đơn thuần là một công cụ nghệ thuật mà còn mang tính giáo dục cao. Nó khuyến khích độc giả suy ngẫm về tầm quan trọng của việc chia sẻ, đồng cảm và giúp đỡ lẫn nhau trong cộng đồng. Tác giả đã khéo léo lồng ghép những bài học đạo đức vào từng chi tiết nhỏ nhặt của câu chuyện, khiến người đọc không chỉ cảm nhận được sự đẹp đẽ của tình người mà còn rút ra được những bài học quý báu cho bản thân.
Ngoài ra, điểm nhìn trần thuật còn góp phần xây dựng hình tượng nhân vật chính một cách chân thực và sinh động. Qua lời kể của nhân vật chính, chúng ta có thể thấy được sự trưởng thành, sự nhạy bén và lòng nhân ái của cậu bé. Đồng thời, tác giả cũng khéo léo khắc họa những nét đặc trưng của vùng đất Cà Mau, nơi mà câu chuyện diễn ra, nhằm tăng thêm sức hấp dẫn và thu hút độc giả.
Tổng kết lại, điểm nhìn trần thuật trong câu chuyện "Lũm Coi" đóng vai trò quan trọng trong việc tạo nên một tác phẩm văn học đầy ý nghĩa và cảm động. Nó không chỉ giúp độc giả hiểu rõ hơn về nội dung câu chuyện mà còn khơi gợi những suy ngẫm sâu sắc về tình người và trách nhiệm của mỗi cá nhân đối với cộng đồng.
câu 2: Trong cuộc sống hiện đại ngày nay, khi xã hội đang phát triển theo hướng công nghiệp hóa, hiện đại hóa thì cũng là lúc có nhiều vấn đề nổi cộm nổ ra nhận được sự quan tâm sâu sắc của dư luận. Một trong số đó phải kể đến vấn đề đạo đức xuống cấp, đạo đức giả tạo xuất hiện tràn lan ở mọi nơi. Vậy chúng ta hiểu thế nào về "đạo đức" và "đạo đức giả"? Đạo đức là những quy tắc ứng xử, chuẩn mực đạo đức mà con người cần tuân thủ để có thể chung sống với nhau một cách hòa bình, tốt đẹp nhất. Còn "đạo đức giả" chính là lối sống giả dối, luôn tỏ vẻ bề trên, cao thượng nhưng thực chất lại chứa đựng những âm mưu thâm độc, xấu xa. Trong cuộc sống, không khó để bắt gặp những kẻ đạo đức giả như vậy. Họ luôn tỏ ra tử tế, hiền lành trước mặt người khác nhưng sau lưng lại nói xấu, hãm hại người khác. Những hành động ấy thật đáng lên án và phê phán. Bởi lẽ, nếu ai cũng sống giả dối như vậy sẽ khiến cho mối quan hệ giữa người với người trở nên căng thẳng, thiếu đi niềm tin và sự chân thành vốn có. Từ đó, dẫn tới việc con người sống với nhau chỉ bằng sự giả tạo, đố kị, ghen ghét lẫn nhau. Điều này vô tình đã đẩy khoảng cách giữa người với người ngày càng xa hơn. Không dừng lại ở đó, những kẻ đạo đức giả còn tự biến mình thành những con người nham hiểm, xảo trá. Lâu dần, điều này sẽ hình thành thói quen xấu, ăn sâu vào tâm hồn, nhân cách con người và rất khó để sửa đổi. Để ngăn chặn tình trạng này xảy ra, mỗi cá nhân cần rèn luyện cho mình lối sống trung thực, ngay thẳng, biết yêu thương và giúp đỡ người khác. Bên cạnh đó, gia đình và nhà trường cũng cần phối hợp chặt chẽ trong việc giáo dục, nâng cao ý thức đạo đức cho học sinh, tránh để các em bị tiêm nhiễm bởi những thói hư tật xấu trong xã hội. Là một học sinh, em nhận thấy rằng đạo đức là yếu tố vô cùng quan trọng đối với mỗi người. Vì vậy, chúng ta cần tích cực trau dồi, rèn luyện phẩm chất đạo đức của bản thân ngày càng tốt đẹp hơn.
phần: