Đất nước luôn là nguồn cảm hứng bất tận của các nhà thơ Việt Nam. Mỗi người đều có những cảm nhận riêng về quê hương, xứ sở của mình. Ta bắt gặp một đất nước đau thương, đau đớn dưới ách thống trị của giặc ngoại xâm trong "Việt Bắc" của Tố Hữu; ta lại tìm được một đất nước tươi đẹp, thanh bình trong "Mùa xuân nho nhỏ" của Thanh Hải... Và khi đọc "Cương thổ", "Định nghĩa về Đất Nước" của Nguyễn Đức Dũng, ta sẽ thấy một đất nước với truyền thống yêu nước nồng nàn, kiên cường, bất khuất nhưng cũng rất đỗi hào hùng, oai linh.
Nguyễn Đức Dũng là một nhà thơ trưởng thành từ cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Ông đã từng tham gia chiến đấu tại chiến trường Quảng Trị, Thừa Thiên Huế. Sau này, ông tiếp tục công tác trong quân đội cho đến lúc nghỉ hưu. Thơ của ông thường mang âm hưởng của núi rừng Trường Sơn, nơi ông đã gắn bó suốt thời gian dài. Hai bài thơ "Cương Thổ" và "Định Nghĩa Về Đất Nước" chính là sự hòa quyện giữa chất liệu hiện thực và tâm hồn lãng mạn của người lính trên tuyến lửa.
Bài thơ "Cương Thổ" là bức tranh toàn cảnh về lịch sử dựng nước và giữ nước của dân tộc ta. Từ thuở hồng hoang, tổ tiên chúng ta đã phải đương đầu với thiên nhiên khắc nghiệt, với thú dữ hung tàn để giành giật sự sống. Những câu thơ như "đất nước sinh ra huyền thoại Tiên Rồng/bọc trứng trăm con lên rừng xuống biển" hay "mẹ lội suối trèo non cha bạt ghềnh chân sóng" đã gợi lên hình ảnh một đất nước anh hùng, bất khuất. Dù phải đối mặt với muôn vàn khó khăn, thử thách, nhưng người dân Việt Nam vẫn kiên cường, bền bỉ, quyết tâm bảo vệ mảnh đất thiêng liêng của Tổ quốc.
Trong khi đó, bài thơ "Định Nghĩa Về Đất Nước" lại mang tính triết lý sâu sắc hơn. Tác giả đã khẳng định rằng đất nước là do con người tạo nên, là kết quả của quá trình lao động, sản xuất, chiến đấu không ngừng nghỉ của bao thế hệ. Đất nước không chỉ là một vùng lãnh thổ rộng lớn, mà còn là một khối thống nhất, đoàn kết, gắn bó chặt chẽ với nhau. Đất nước là nơi con người sinh ra, lớn lên, gắn bó cả đời, là nơi lưu giữ những giá trị tinh thần cao quý, là niềm tự hào của mỗi người dân Việt Nam.
Hai bài thơ "Cương Thổ" và "Định Nghĩa Về Đất Nước" đã góp phần tô đậm thêm vẻ đẹp của đất nước Việt Nam. Đó là một đất nước giàu truyền thống yêu nước, kiên cường, bất khuất, đồng thời cũng là một đất nước giàu lòng nhân ái, khoan dung. Qua hai bài thơ, chúng ta càng thêm yêu mến và trân trọng quê hương, đất nước của mình.