nghiii
Xin 1like
Bài thơ "Qua đèo Ngang":
- Tâm trạng cô đơn, hoài cổ: Bài thơ thể hiện rõ nét nỗi buồn cô đơn của nhà thơ khi đứng trước khung cảnh hoang sơ, vắng vẻ của đèo Ngang. Cảnh vật thiên nhiên gợi lên những nỗi niềm sâu kín, nỗi nhớ quê hương, đất nước và những người thân yêu.
- Cảnh vật thiên nhiên: Cảnh vật đèo Ngang hiện lên qua những nét vẽ đậm chất cổ điển, tạo nên một bức tranh sơn thủy hữu tình nhưng cũng ẩn chứa sự hoang sơ, heo hút.
- Tâm trạng của người khách lạ: Nhà thơ đóng vai trò là một người khách qua đường, tình cờ dừng chân tại đèo Ngang, nên cảm xúc chủ yếu là ngắm nhìn, chiêm ngưỡng và cảm nhận.
Bài thơ "Thơ duyên":
- Tình yêu lứa đôi: Bài thơ tập trung vào việc thể hiện tình yêu đôi lứa, những rung động, khát khao và nỗi nhớ nhung trong tình yêu.
- Cảnh vật thiên nhiên: Cảnh vật thiên nhiên được sử dụng như một phương tiện để bộc lộ tâm trạng, cảm xúc của nhân vật trữ tình.
- Tâm trạng của người yêu: Nhân vật trữ tình là người đang yêu, nên tâm trạng chủ yếu là say mê, nhung nhớ và mong chờ.
Tóm lại:
- "Qua đèo Ngang" tập trung vào nỗi buồn cô đơn, hoài cổ của tác giả trước cảnh vật thiên nhiên hoang sơ.
- "Thơ duyên" tập trung vào tình yêu đôi lứa, những cung bậc cảm xúc trong tình yêu.
Điểm chung:
Cả hai bài thơ đều sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh, âm thanh, tạo nên những câu thơ hay, dễ nhớ. Đồng thời, cả hai bài thơ đều thể hiện tài năng quan sát tinh tế và khả năng sử dụng ngôn ngữ điêu luyện của các tác giả.