Ca dao là thể loại trữ tình dân gian, diễn tả đời sống nội tâm của con người. Trong đó, những câu ca dao viết về thiên nhiên và con người Bắc Bộ luôn để lại trong lòng độc giả nhiều ấn tượng sâu sắc. Một trong số đó phải kể đến bài ca dao sau:
"Rủ nhau xem cảnh Kiếm Hồ Xem cầu Thê Húc, xem chùa Ngọc Sơn Đài Nghiên, Tháp Bút chưa mòn, hỏi ai xây dựng nên non nước này?"
Bài ca dao đã vẽ lên một bức tranh toàn cảnh về vẻ đẹp của mảnh đất Thăng Long xưa. Mở đầu bài thơ, tác giả dân gian đã sử dụng cụm từ "rủ nhau" nhằm thể hiện sự thân mật, gần gũi giữa những người bạn với nhau. Từ đó, gợi mở ra một không gian gặp gỡ đầy thú vị, hấp dẫn. Và những địa danh nổi tiếng ở Hà Nội như: hồ Gươm, cầu Thê Húc, chùa Ngọc Sơn, đài Nghiên, tháp Bút lần lượt xuất hiện trước mắt người đọc. Tất cả tạo nên một khung cảnh vừa có sông nước mênh mông, vừa có núi non hùng vĩ, lại vừa có kiến trúc cổ kính, uy nghiêm. Đặc biệt nhất, hình ảnh "đài Nghiên, tháp Bút chưa mòn" chính là biểu tượng cho truyền thống hiếu học của nhân dân ta. Đồng thời, nó còn mang ý nghĩa khẳng định vai trò to lớn của Hồ Gươm đối với lịch sử dân tộc. Qua đây, chúng ta thấy được tấm lòng yêu mến, tự hào của tác giả dân gian trước vẻ đẹp của quê hương, đất nước.
Bên cạnh giá trị nội dung, bài ca dao còn gây ấn tượng bởi những nét đặc sắc về nghệ thuật. Trước hết, cách gieo vần chân "Hồ - Húc - Sơn - mòn - nền" cùng điệp ngữ "xem" đã tạo nên sự nhịp nhàng, hài hòa cho lời thơ. Không chỉ vậy, việc sử dụng biện pháp tu từ liệt kê kết hợp với phép đối xứng còn góp phần làm tăng tính gợi hình, gợi cảm cho ngôn từ. Nhờ vậy, vẻ đẹp của thủ đô Hà Nội được khắc họa rõ nét hơn trong tâm trí độc giả.
Như vậy, bài ca dao trên đã đem đến cho người đọc những hiểu biết sâu sắc về vẻ đẹp của vùng đất kinh kì xưa. Đồng thời, nó cũng thể hiện niềm tự hào, yêu mến của tác giả dân gian trước non sông gấm vóc của Tổ quốc.