phần:
câu 1: Bài thơ được viết theo thể thơ tự do
câu 2: Phương thức biểu đạt chính của văn bản trên là biểu cảm
câu 3: Nội dung chính của đoạn trích là nói về tình cảm thiêng liêng giữa cha mẹ với con cái.
câu 4: Câu thơ "Ngoài kia rộng lớn biển khơi chẳng bằng cha mẹ... đất trời yêu thương" là một câu thơ hay và ý nghĩa. Câu thơ này đã thể hiện tình yêu thương vô bờ bến của người mẹ dành cho con cái. Mẹ luôn là người che chở, bảo vệ, yêu thương con cái hết mực. Tình yêu thương của mẹ không gì có thể sánh bằng. Nó to lớn như biển cả, mênh mông như đất trời.
câu 5: 1. Thông điệp của văn bản:
- Tình cảm gia đình là tình cảm thiêng liêng nhất trong mỗi người.
- Cha mẹ đã hi sinh cả một đời để nuôi dưỡng con cái nên người. Vì vậy, hãy luôn trân trọng, biết ơn công lao to lớn ấy.
2. Phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong văn bản: Biểu cảm
phần:
câu 1: Trong văn bản "Ca Huế trên sông Hương", tác giả Hà Ánh Minh đã có những dòng viết vô cùng sâu sắc về vẻ đẹp của ca Huế, đặc biệt là trong đêm trăng thanh gió mát: "Đêm. Thành phố lên đèn như sao sa. Màn sương dày dần lên, cảnh vật mờ đi trong một màu trắng đục". Trong không gian tĩnh lặng ấy, tiếng đàn, giọng hát cất lên giữa thuyền rồng khiến người nghe phải xao xuyến, bồi hồi. Ca Huế được biểu diễn bởi các ca công trẻ cùng với sự hòa quyện của dàn nhạc phú khí. Những âm thanh du dương, trầm bổng vang lên bên tai khiến cho con người ta cảm thấy thư thái và dễ chịu. Tiếng đàn tranh bần bật, tiếng đàn tam huyền diệu, tiếng đàn tì bà réo rắt, tiếng đàn nhị khắc khoải, và tiếng đàn nguyệt ngân nga... Tất cả tạo nên một bức tranh âm nhạc tuyệt vời, làm say đắm lòng người. Ngoài ra, ca Huế còn mang đậm nét trữ tình, lãng mạn. Những câu hò đối đáp giản dị mà ý nghĩa, những khúc dân ca mượt mà, tha thiết hay những điệu lý ngọt ngào, da diết đều gợi lên trong lòng người nghe những cảm xúc khó tả. Có thể nói, ca Huế là một nét đẹp văn hóa truyền thống của xứ Huế, cần được gìn giữ và phát huy.
phần:
: Bài thơ "Mùa xuân nho nhỏ" là tiếng lòng tha thiết yêu mến và gắn bó với đất nước, với cuộc đời, thể hiện ước nguyện chân thành của nhà thơ được cống hiến cho đất nước, góp một "mùa xuân nho nhỏ" của mình vào mùa xuân lớn của dân tộc. Bài thơ được viết vào tháng 11/1980, không bao lâu trước khi nhà thơ qua đời, bày tỏ những suy ngẫm và tâm niệm sâu sắc của ông về ý nghĩa cuộc sống và sự đóng góp của mỗi người cho quê hương, đất nước. Tác giả đã sử dụng hình ảnh ẩn dụ "mùa xuân nho nhỏ" để diễn tả khát vọng được hòa nhập, được cống hiến sức lực của mình cho cuộc đời chung, cho đất nước. Hình ảnh này mang tính biểu tượng cao, gợi lên vẻ đẹp giản dị, khiêm nhường nhưng cũng rất đáng trân trọng của những gì tốt đẹp, góp phần làm nên mùa xuân lớn của đất nước. Bài thơ còn thể hiện tình yêu thiên nhiên, yêu cuộc sống của tác giả. Những hình ảnh tươi đẹp, tràn đầy sức sống của thiên nhiên như "hoa", "chim", "sóng", "gió" được tác giả miêu tả một cách tinh tế, gợi lên trong lòng người đọc niềm vui sống, lạc quan yêu đời. Qua đó, ta thấy được tâm hồn nhạy cảm, tinh tế và tấm lòng yêu đời tha thiết của nhà thơ Thanh Hải.