câu 1: Chủ thể trữ tình trong bài thơ này chính là tác giả Nguyễn Duy.
câu 2: Khổ thơ trên sử dụng hai biện pháp tu từ chính là so sánh và nhân hóa.
* So sánh: "những lần ta ngang ngược những lần ta làm trái lời người những lần ấy tựa cơn gió lạnh thổi vào tóc người như gió thổi vào cây". Tác giả so sánh những hành động sai lầm, ngang ngược của con cái với "cơn gió lạnh", nhằm thể hiện sự tổn thương, đau đớn mà những hành động đó gây ra cho mẹ. Hình ảnh "gió thổi vào tóc người như gió thổi vào cây" tạo nên một cảm giác lạnh lẽo, cô đơn, đồng thời cũng gợi lên sự yếu đuối, dễ bị tổn thương của người mẹ.
* Nhân hóa: "lòng nhẹ nhõm mây bay". Tác giả nhân hóa "lòng nhẹ nhõm" thành "mây bay", khiến cho tâm trạng của người con trở nên nhẹ nhàng, thanh thản hơn. Hình ảnh "mây bay" mang ý nghĩa tượng trưng cho sự tự do, thoát khỏi những gánh nặng, lo toan.
Sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa hai biện pháp tu từ này đã góp phần tạo nên hiệu quả nghệ thuật cao cho khổ thơ. Khổ thơ không chỉ miêu tả nỗi buồn, sự mất mát khi người mẹ qua đời mà còn thể hiện tình yêu thương, sự hối hận của người con đối với mẹ.
câu 3: Thông điệp mà tác giả muốn gửi đến chúng ta là hãy yêu thương và trân trọng tình cảm gia đình, đặc biệt là tình mẫu tử thiêng liêng. Mái tóc mẹ chính là biểu tượng của sự che chở, bao bọc và yêu thương vô bờ bến của mẹ dành cho con cái. Khi mất đi mái tóc ấy, cũng đồng nghĩa với việc mất đi người thân yêu nhất, khiến con người trở nên bơ vơ, lạc lõng giữa cuộc đời. Tác giả đã sử dụng hình ảnh ẩn dụ "đôi giày tết bằng hoa", "hồi hộp nơi có sợi tóc của người vừa mới ra đi" để thể hiện nỗi đau đớn, tiếc nuối khôn nguôi khi mất đi người thân yêu. Đồng thời, tác giả cũng nhắc nhở chúng ta rằng, hãy sống sao cho xứng đáng với tình cảm của cha mẹ, đừng để họ phải buồn phiền hay thất vọng vì mình.
câu 4: Tình cảm, cảm xúc của chủ thể trữ tình đối với mẹ trong bài thơ là sự yêu thương, kính trọng và biết ơn sâu sắc. Chủ thể trữ tình luôn nhớ về những kỉ niệm đẹp đẽ bên mẹ, trân trọng từng khoảnh khắc được ở bên mẹ. Khi mẹ qua đời, chủ thể trữ tình vẫn không ngừng nhớ nhung, tiếc nuối và mong muốn được gặp lại mẹ một lần nữa.
câu 5: . Thái độ và cách ứng xử đúng đắn đối với cha mẹ là phải biết yêu thương kính trọng, hiếu thảo với cha mẹ; chăm sóc phụng dưỡng cha mẹ khi ốm đau bệnh tật... . Viết đoạn văn nghị luận xã hội khoảng 200 chữ bàn về vấn đề trên
câu 1: Đoạn thơ đã vẽ nên một bức tranh thiên nhiên tươi đẹp, bình dị mà đầy sức sống. Hình ảnh "mảnh trăng đầu tháng mông lung" gợi lên vẻ đẹp huyền ảo, mơ màng của đêm trăng. Mặt đồng bóng chiều trải dài mênh mông, tĩnh lặng dưới ánh trăng. Tiếng ếch vang vọng từ xa, tạo nên âm thanh êm ái, du dương. Lúa mềm như vai thân yêu, mang đến cảm giác gần gũi, thân thương. Mùa xuân được miêu tả qua hình ảnh "thả chim, cỏ nội hương đồng", thể hiện sự sinh sôi nảy nở, tràn đầy sức sống. Đàn trâu bụng tròn gặm cỏ, tạo nên khung cảnh yên bình, thanh thản. Mảnh trăng cong trên bầu trời, tượng trưng cho hy vọng, ước mơ. Bức tranh thiên nhiên trong đoạn thơ không chỉ đơn thuần là cảnh vật mà còn chứa đựng những tâm tư, tình cảm của tác giả. Nguyễn Khoa Điềm đã sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh, nhịp điệu để tạo nên một bức tranh thiên nhiên đẹp đẽ, lãng mạn, gợi lên trong lòng người đọc những cảm xúc bâng khuâng, xao xuyến.