Thư Nông
Bài thơ "Đất Nước" của Nguyễn Khoa Điềm, trích từ trường ca "Mặt đường khát vọng", không chỉ là một tác phẩm tiêu biểu về chủ đề đất nước mà còn thể hiện một cái nhìn mới lạ, gần gũi và đầy cảm xúc về nguồn cội của Đất Nước trong tâm hồn người Việt. Khởi đầu với câu thơ "Khi ta lớn lên Đất Nước đã có rồi", tác giả khẳng định rằng đất nước không phải là khái niệm trừu tượng mà là những điều gần gũi từ cuộc sống hàng ngày, từ những câu chuyện cổ tích "ngày xửa ngày xưa" mà mẹ hay kể, từ miếng trầu mà bà vẫn ăn, cho đến hình ảnh cây tre gắn liền với đấu tranh và bảo vệ quê hương.
Nguyễn Khoa Điềm không chỉ định nghĩa Đất Nước từ góc độ địa lý mà còn từ các khía cạnh lịch sử, văn hóa. Đất nước là khái niệm được hình thành từ quá trình sinh tồn qua các thế hệ, nhấn mạnh vai trò của con người trong việc tạo dựng và bảo vệ Đất Quốc. Đặc biệt, tác giả nhấn mạnh: "Những ai đã khuất, Những ai bây giờ...". điều này cho thấy sự kết nối giữa quá khứ và hiện tại, giữa các thế hệ trong việc duy trì và phát triển giá trị văn hóa chung.
Nhà thơ cũng gợi ra hình ảnh của những con người vô danh mà vĩ đại—những người đã sống và chết để làm nên đất nước, từ đó dấy lên lòng tự hào và ý thức trách nhiệm với quê hương: "Đất Nước này là Đất Nước của Nhân dân, Đất Nước của ca dao thần thoại". Từ những hình ảnh dung dị, những câu chuyện đời thường, tác giả đã xây dựng nên một bức tranh Đất Nước vừa thiêng liêng, vừa gần gũi, thể hiện tinh thần đoàn kết và tình yêu thương của dân tộc.
Bài thơ không chỉ là cảm hứng về Đất Nước mà còn là lời nhắc nhở về nghĩa vụ gìn giữ, xây dựng quê hương của mỗi người dân, khắc sâu vào lòng người đọc tinh thần yêu nước, niềm tự hào dân tộc.