câu 1: Thể thơ: Song thất lục bát
câu 2: Đặc điểm về số chữ, số dòng của thể thơ: Thể thơ thất ngôn bát cú Đường luật gồm có tám câu, mỗi câu bảy chữ.
câu 3: Từ Hán Việt là: "phong"
câu 4: Các từ láy là: rành rành, song song, đông quân, sờ sờ, ruồng rẫy
câu 5: Thành ngữ "Nước chảy hoa trôi" có thể được hiểu theo hai cách khác nhau:
+ Cách thứ nhất là chỉ sự vô thường, phù du của cuộc sống, giống như dòng nước chảy mãi rồi cũng sẽ đến biển cả, những bông hoa đẹp đẽ kia rồi cũng sẽ tàn phai theo thời gian.
+ Cách thứ hai là chỉ sự yếu đuối, dễ bị cuốn vào vòng xoáy của cuộc đời, không thể tự chủ được bản thân.
câu 6: Biện pháp tu từ tương phản được sử dụng một cách tinh tế trong đoạn trích "Cung Oán Ngâm Khúc" của Nguyễn Gia Thiều. Tác giả đã khéo léo đặt những hình ảnh tươi đẹp, hạnh phúc của quá khứ bên cạnh sự tàn phai, cô đơn của hiện tại, nhằm thể hiện rõ nét tâm trạng đau khổ, tuyệt vọng của người phụ nữ bị ruồng bỏ.
* Sự tương phản về cảnh vật: Đoạn thơ mở đầu bằng khung cảnh lãng mạn, đầy màu sắc của khu vườn hoa với những đóa hồng đào nở rộ, tiếng chim oanh hót líu lo, cây phượng đỏ rực rỡ. Nhưng đến cuối đoạn thơ, tất cả đều trở nên ảm đạm, u buồn, với hình ảnh "hoa tàn", "nguyệt bực", "nước chảy", "hoa trôi". Sự thay đổi đột ngột này khiến cho nỗi buồn của nhân vật trữ tình càng thêm da diết, ám ảnh.
* Sự tương phản về cảm xúc: Quá khứ là những ngày tháng hạnh phúc, vui vẻ, tràn đầy hy vọng. Hiện tại lại là sự thất vọng, chán chường, thậm chí là phẫn uất vì bị ruồng rẫy. Sự tương phản này thể hiện rõ nét tâm trạng bi kịch của người phụ nữ, đồng thời cũng là lời tố cáo xã hội phong kiến bất công, tàn bạo.
* Tác dụng của phép tương phản: Phép tương phản giúp cho đoạn thơ trở nên giàu sức biểu cảm, tạo nên hiệu quả nghệ thuật cao. Nó khiến cho người đọc cảm nhận sâu sắc hơn nỗi đau đớn, tuyệt vọng của người phụ nữ, đồng thời cũng khơi gợi sự đồng cảm, thương xót đối với số phận bất hạnh của họ.
Ngoài ra, phép tương phản còn góp phần làm nổi bật chủ đề chính của bài thơ: sự bất công, tàn nhẫn của chế độ phong kiến đối với người phụ nữ. Qua đó, tác giả lên án mạnh mẽ những hủ tục lạc hậu, cổ hủ, đồng thời khẳng định giá trị cao quý của con người, đặc biệt là người phụ nữ.
câu 7: Qua bài Cung oán ngâm khúc ta thấy được sự đau khổ, cô đơn của những người phụ nữ sống trong chốn thâm cung. Họ phải chịu cảnh cô đơn, lẻ loi, bị giam cầm trong bốn bức tường lạnh lẽo, không thể tự do đi lại hay giao lưu với bên ngoài. Họ cũng phải chịu đựng sự khinh thường, coi thường của những kẻ quyền quý, cao sang. Bên cạnh đó, bài thơ cũng cho thấy bộ mặt đen tối, thối nát của xã hội phong kiến lúc bấy giờ. Vua chúa chỉ biết hưởng thụ cuộc sống xa hoa, lãng phí, không quan tâm đến đời sống của nhân dân. Họ cũng là nguyên nhân dẫn đến nỗi bất hạnh của những người phụ nữ trong cung.