avatar
Bé Là Key

3 giờ trước

em hãy viết mômột bài văn nghị luận trình bài cảm nghĩ của em về đoạn trích trobg tác phẩm giục giã của nhà thơ xuân diệu

Trả lời câu hỏi của Bé Là Key

Làm sao để có câu trả lời hay nhất?

  • Luôn có GIẢI THÍCH các bước giải
  • Không copy câu trả lời của Timi
  • Không sao chép trên mạng
  • Không spam câu trả lời để nhận điểm
  • Spam sẽ bị khóa tài khoản
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

3 giờ trước

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Xuân Diệu là một trong những cây bút lớn của nền văn học Việt Nam hiện đại. Ông có đóng góp to lớn vào sự phát triển của thơ ca và làm mới thơ bằng cách đưa vào thơ những hình ảnh, ngôn từ mới mẻ, độc đáo. Thơ Xuân Diệu mang đậm chất trữ tình, lãng mạn với những cung bậc cảm xúc phong phú, đa dạng. Trong đó, "Giục giã" là một trong những bài thơ tiêu biểu cho phong cách thơ của ông. Bài thơ thể hiện tâm trạng lo lắng, bồn chồn của nhân vật trữ tình trước thời gian trôi qua nhanh chóng.

Mở đầu bài thơ, Xuân Diệu đã sử dụng biện pháp tu từ so sánh để nhấn mạnh sự ngắn ngủi của thời gian:

"Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn
Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại!"

Theo quy luật tự nhiên, thời gian luôn tuần hoàn theo chu kỳ, nhưng tuổi trẻ chỉ đến một lần duy nhất trong đời. Tuổi trẻ là quãng thời gian đẹp đẽ nhất của mỗi người, khi con người tràn đầy sức sống, nhiệt huyết và đam mê. Nhưng tuổi trẻ cũng rất ngắn ngủi, nó sẽ trôi qua nhanh chóng như một cơn gió thoảng qua. Vì vậy, nhân vật trữ tình đang cảm thấy lo lắng, bồn chồn trước thời gian trôi qua nhanh chóng. Nhân vật trữ tình muốn níu giữ tuổi trẻ, muốn được sống trọn vẹn từng giây phút của tuổi trẻ:

"Còn trời đất nhưng chẳng còn tôi mãi
Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời."

Nhân vật trữ tình ý thức được sự hữu hạn của thời gian, nên càng thêm trân trọng từng khoảnh khắc của cuộc sống. Nhân vật trữ tình mong muốn được tận hưởng hết mình vẻ đẹp của thiên nhiên, của cuộc sống:

"Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm,"
Ta muốn ôm Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn;
Ta muốn riết mây đưa và gió lượn,
Ta muốn say cánh bướm với tình yêu,
Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều
Và non nước, và cây, và cỏ rạng,
Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng
Cho no nê thanh sắc của thời tươi;"

Nhân vật trữ tình muốn sống vội vàng, sống gấp gáp để không bỏ lỡ bất cứ điều gì tốt đẹp trong cuộc sống. Nhân vật trữ tình muốn được hòa mình vào thiên nhiên, được tận hưởng hết mình vẻ đẹp của cuộc sống:

"Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!"

Câu thơ cuối cùng là lời khẳng định mãnh liệt của nhân vật trữ tình về khát vọng sống trọn vẹn từng giây phút của cuộc đời. Nhân vật trữ tình muốn được sống hết mình, sống trọn vẹn từng khoảnh khắc của tuổi trẻ, của cuộc sống.

Bài thơ "Giục giã" là một bài thơ hay, giàu ý nghĩa. Bài thơ đã thể hiện tâm trạng lo lắng, bồn chồn của nhân vật trữ tình trước thời gian trôi qua nhanh chóng. Đồng thời, bài thơ cũng thể hiện khát vọng sống trọn vẹn từng giây phút của cuộc đời.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Zic1337

3 giờ trước

Bé Là Key Bài thơ “Giục giã” của Xuân Diệu là một trong những tác phẩm tiêu biểu thể hiện rõ nét nhất phong cách thơ của ông. Qua bài thơ này, Xuân Diệu đã truyền tải những thông điệp sâu sắc về sự trân trọng thời gian và khát vọng sống mãnh liệt. Tác giả đã khéo léo sử dụng hình ảnh và ngôn từ giàu cảm xúc để gửi gắm tâm tư của mình, khiến người đọc cũng không khỏi bồi hồi, suy ngẫm. Trước hết, bài thơ “Giục giã” mở ra bằng những câu thơ như lời thúc giục mãnh liệt, như một tiếng gọi khẩn thiết: “Xuân đang đến nghĩa là xuân đang qua, Xuân còn non nghĩa là xuân sẽ già, Mà xuân hết nghĩa là tôi cũng mất, Lòng tôi rộng nhưng lượng trời cứ chật.” Ngay từ những câu thơ đầu, nhà thơ đã đối mặt với quy luật tất yếu của thời gian – rằng tất cả đều phải trôi qua, không gì có thể tồn tại mãi mãi. Xuân Diệu quan niệm rằng, mùa xuân của thiên nhiên cũng giống như tuổi xuân của con người. Khi xuân qua đi, thì đời người cũng bị rút ngắn lại từng chút một. Bởi thế, ông cảm thấy một nỗi lo lắng, sợ hãi trước sự trôi qua của thời gian. Điều này khiến bài thơ không chỉ là một lời thúc giục mà còn như một lời tự sự về những trăn trở của chính tác giả. Cũng chính từ nhận thức về sự ngắn ngủi của đời người, Xuân Diệu đã gửi gắm vào bài thơ những mong muốn, khát khao mãnh liệt, khát vọng sống hết mình. Nhà thơ không muốn lãng phí bất kỳ khoảnh khắc nào, mà ngược lại, ông luôn tìm cách sống trọn vẹn, sống cháy bỏng từng giây phút: “Tôi muốn tắt nắng đi Cho màu đừng nhạt mất, Tôi muốn buộc gió lại Cho hương đừng bay đi.” Câu thơ “Tôi muốn tắt nắng đi” nghe có vẻ như một ước muốn phi lý, nhưng chính qua đó, Xuân Diệu đã thể hiện được khát khao giữ lại vẻ đẹp của cuộc sống, giữ lại sắc màu tươi đẹp của thời gian. Trong thơ ông, thời gian như một dòng chảy không bao giờ ngừng lại, khiến tác giả luôn cảm thấy tiếc nuối, day dứt. Từ đó, ông lại càng muốn sống vội vã, tận hưởng hết thảy những gì cuộc sống ban tặng. Đây cũng là điểm khác biệt trong phong cách thơ của Xuân Diệu so với nhiều nhà thơ khác cùng thời: ông không chờ đợi hay để cho thời gian trôi qua tự nhiên mà muốn tranh thủ từng khoảnh khắc để sống. Xuân Diệu cũng nhắc đến tuổi trẻ như là một quãng thời gian đẹp nhất của đời người, và ông mong muốn sống trọn vẹn tuổi thanh xuân ấy. Bài thơ “Giục giã” không chỉ là lời giục giã cho riêng ông, mà còn là một tiếng gọi cho tất cả mọi người – hãy sống không uổng phí, hãy biết quý trọng những khoảnh khắc đẹp đẽ của cuộc đời: “Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm, Ta muốn ôm Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn.” Qua hình ảnh “muốn ôm cả sự sống,” Xuân Diệu đã thể hiện một khát vọng sống mãnh liệt, dám yêu, dám sống hết mình mà không sợ hãi hay do dự. Ông muốn tận hưởng tất cả những điều đẹp đẽ, mới mẻ nhất của cuộc sống, giống như một đóa hoa vừa chớm nở trong buổi ban mai. Điều này không chỉ là mong ước của Xuân Diệu mà còn là khát vọng chung của biết bao người trẻ tuổi, những người luôn khao khát khám phá và trải nghiệm. Một điểm đặc sắc nữa trong bài thơ là ngôn ngữ và hình ảnh phong phú, đầy chất nhạc, tạo nên những cảm xúc mãnh liệt. Các từ ngữ như “tắt nắng,” “buộc gió,” “ôm cả sự sống” đều mang đến cho người đọc cảm giác khát khao, sôi nổi, nhưng cũng đầy luyến tiếc. Qua cách sử dụng từ ngữ và hình ảnh độc đáo, Xuân Diệu đã thành công trong việc truyền tải thông điệp về sự hữu hạn của thời gian, khiến người đọc không chỉ cảm nhận được mà còn cảm thấy được thôi thúc, muốn hành động. Tóm lại, “Giục giã” của Xuân Diệu không chỉ là một bài thơ, mà còn là một tiếng gọi khẩn thiết, một lời nhắn nhủ đến tất cả chúng ta về ý nghĩa của thời gian và giá trị của cuộc sống. Bài thơ khiến người đọc nhận ra rằng, trong khi thời gian luôn trôi đi không ngừng, con người cần biết quý trọng và tận hưởng cuộc sống. Đó là một thông điệp ý nghĩa và sâu sắc, giúp cho những ai đã từng đọc qua bài thơ này đều có thêm động lực để sống hết mình, sống trọn vẹn và không bao giờ để tuổi trẻ trôi qua một cách vô ích.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 1
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
Location Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved