Truyện ngắn "Đồng Nai quê mẹ" của nhà văn Thái Bá Lợi là một tác phẩm văn học đặc sắc, mang đậm chất trữ tình và hiện thực về cuộc sống và con người miền Nam trong thời kỳ chiến tranh. Tác giả đã sử dụng ngôn ngữ tinh tế, hình ảnh sinh động để tái hiện lại những khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp, những nét văn hóa độc đáo của vùng đất Đồng Nai.
Câu chuyện xoay quanh nhân vật chính là cô gái tên Mai, một người con gái xinh đẹp, tài năng nhưng phải trải qua nhiều khó khăn, thử thách trong cuộc đời. Cô lớn lên trong gia đình nông dân nghèo ở Đồng Nai, nơi mà chiến tranh đã tàn phá nặng nề. Từ nhỏ, Mai đã phải chịu đựng sự thiếu thốn, vất vả, nhưng cô vẫn luôn giữ được tâm hồn trong sáng, lạc quan và yêu đời.
Mai là một người con hiếu thảo, luôn nhớ về cha mẹ mình. Cô thường xuyên viết thư cho cha mẹ, kể về cuộc sống của mình và mong muốn được gặp lại họ. Tuy nhiên, do hoàn cảnh chiến tranh, Mai không thể trở về thăm cha mẹ được. Điều này khiến cô rất buồn bã và nhớ nhung.
Trong câu chuyện, tác giả cũng miêu tả rất chi tiết về vẻ đẹp của thiên nhiên và con người Đồng Nai. Những cánh rừng cao su bạt ngàn, những dòng sông uốn lượn, những ngôi làng bình dị,... Tất cả đều được khắc họa một cách chân thực, sinh động, gợi lên trong lòng người đọc những cảm xúc bồi hồi, xao xuyến.
Ngoài ra, tác phẩm còn đề cập đến những vấn đề xã hội nóng bỏng như chiến tranh, đói nghèo, bất công... Qua đó, tác giả thể hiện niềm tin vào sức mạnh của con người, vào khả năng vượt qua mọi khó khăn, thử thách.
Nhìn chung, "Đồng Nai quê mẹ" là một tác phẩm văn học đáng đọc, giúp chúng ta hiểu thêm về lịch sử, văn hóa và con người Việt Nam.