Ông đồ Mỗi năm hoa đào nở Lại thấy ông đồ già Bày mực tàu, giấy đỏ Bên phố đông người qua. Bao nhiêu người thuê viết Tấm tắc ngợi khen tài: “Hoa tay thảo những nét Như phượng múa, rồng bay.”. Nhưng...

thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của trang anh
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

09/11/2024

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Trong bài thơ "Ông Đồ" của Vũ Đình Liên, hai khổ thơ đầu tiên đã khắc họa một cách chân thực và sâu sắc về hình ảnh ông đồ trong thời kỳ hoàng kim của mình. Ông là biểu tượng cho sự tài năng, uyên bác và được mọi người tôn trọng. Tuy nhiên, với sự thay đổi của xã hội, ông đồ dần bị lãng quên và trở nên cô đơn giữa dòng đời tấp nập.

Khổ thơ thứ nhất mở ra bằng hình ảnh quen thuộc của mùa xuân với hoa đào nở rộ và ông đồ xuất hiện bên lề đường để viết chữ. Hình ảnh này gợi lên cảm giác ấm áp và vui tươi của ngày Tết truyền thống. Ông đồ được miêu tả như một nghệ sĩ tài ba, với bàn tay khéo léo tạo nên những nét chữ đẹp đẽ và tinh tế. Những câu thơ tiếp theo thể hiện sự ngưỡng mộ và kính trọng mà mọi người dành cho ông đồ. Họ trầm trồ trước tài năng của ông và coi đó là một phần quan trọng của văn hóa dân tộc.

Tuy nhiên, đến khổ thơ thứ hai, chúng ta bắt gặp một bức tranh khác hoàn toàn. Sự thay đổi từ "bao nhiêu" sang "mỗi năm" phản ánh sự suy giảm đáng kể của số lượng người tìm kiếm dịch vụ của ông đồ. Điều này khiến ông đồ phải đối mặt với nỗi buồn và cô đơn khi chứng kiến ​​sự phai nhạt của giá trị văn hóa truyền thống.

Hai khổ thơ đầu tiên của bài thơ "Ông Đồ" đã thành công trong việc tái hiện hình ảnh ông đồ trong thời kỳ hoàng kim và sự suy tàn sau đó. Qua đó, tác giả muốn gửi gắm thông điệp về sự quý trọng và bảo tồn các giá trị văn hóa truyền thống.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
1.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

trang anh

Xuất hiện như một làn gió tươi mới, Vũ Đình Liên đã in dấu ấn sâu sắc trong lòng người đọc thông qua bài thơ "Ông đồ." Đây là một tác phẩm đầy tính hoài niệm và sự yêu thương đối với những giá trị truyền thống của dân tộc. Khi ta đọc bài thơ này, không thể không cảm thấy tương cảm với hình ảnh những ông đồ, những di tích đáng thương của một thời kỳ đã qua. Cụ thể, hai khổ đầu của bài thơ miêu tả hình ảnh của ông đồ già, ngày xưa được tôn trọng trong thời kỳ học thuật, mang lại cho chúng ta cảm giác rõ ràng về giá trị văn hóa truyền thống đậm đà của Việt Nam:

"Mỗi năm hoa đào nở

Lại thấy ông đồ già

Bày mực tàu giấy đỏ

Bên phố đông người qua

Bao nhiêu người thuê viết

Tấm tắc khen ngợi tài

Hoa tay thảo những nét

Như rồng múa phượng bay"

<iframe class="ql-video ql-align-center" frameborder="0" allowfullscreen="true"></iframe>


Những ông đồ, dù đã trải qua cuộc thi cử mà không đạt được danh hiệu, trở về quê hương để truyền đạt kiến thức thánh hiền cho thế hệ trẻ. Mặc dù họ không gian giỏi vượt qua cuộc thi, nhưng họ vẫn là những cá nhân tài năng, thường sẵn sàng truyền đạt kiến thức và giá trị đạo đức. Vì điều này, họ được mọi người kính trọng và yêu mến.

Hình ảnh của ông đồ kết hợp với sự nở hoa đào, một biểu tượng quen thuộc từ thời kỳ xa xưa, đã thâm sâu vào tiềm thức của mọi người. Hoa đào xuất hiện để báo hiệu sự chuyển giao của năm mới, và chính vào thời điểm đó, ông đồ xuất hiện trên phố, đem theo bút lông, giấy đỏ, và nghiên mực. Ông đồ trở thành một phần không thể thiếu trong vòng xoay thời gian, một biểu tượng đặc biệt của nền văn hóa Việt Nam mỗi khi Tết đến xuân về. "Mỗi năm - lại" là một quy luật tự nhiên, đánh dấu sự xuất hiện của người thầy đồ già giữa những đám đông tấp nập trên con phố. Sự hiện diện của ông đồ là điều tự nhiên, thân thuộc và mang tính truyền thống, vẫn giữ được sức hút đặc biệt giữa cuộc sống tấp nập của đô thị.

"Bao nhiêu người thuê viết

Tấm tắc khen ngợi tài"

Với bức tranh sống động này, Vũ Đình Liên đã tái hiện hình ảnh người thầy đồ nổi bật ở trung tâm, xung quanh đó có đám đông người đứng xem từng dòng chữ trên tờ giấy đỏ. Những ký tự bay bổng, mang theo những tương tác tốt lành, chắc chắn là hình ảnh đáng nhớ nhất trong ký ức về mùa xuân xưa. Mọi người muốn sở hữu một cặp câu đối đỏ để treo trong nhà vào ngày Tết, để tự hào và tăng thêm sự may mắn. Người ta nỗ lực để đạt được những bức chữ đẹp từ tay người thầy đồ già ấy, tạo nên cảm giác quan trọng và ý nghĩa trong cuộc sống của ông. Mọi lời khen ngợi và những câu "ngợi khen tài" làm cho ông đồ già trở nên ấm lòng hơn, động viên ông hơn để những con chữ bay bổng "như rồng múa phượng bay" hơn. Các người đến gặp ông đồ để xin chữ đều là những người trân trọng giá trị của từng chữ viết, và đánh giá cao tài năng của ông. Có thể nói, trong thời kỳ này, ông đồ trở thành trung tâm của sự quan tâm và chú ý từ mọi người. Để đạt được điều này, ông đồ cần phải là một người tài hoa, và Vũ Đình Liên đã sử dụng hai câu thơ để thể hiện sự xuất sắc của người thầy đồ này:

"Hoa tay thảo những nét

Như rồng múa phượng bay"

Với những người hiểu biết về thư pháp và tri thức Nho học, mỗi nét chữ đại diện cho một tác phẩm nghệ thuật, là một bức tranh không phải ai cũng có khả năng tạo ra, đòi hỏi kiến thức sâu rộng và khéo léo trong việc sử dụng bàn tay. Hình ảnh của người thầy đồ, với sự tâm huyết, viết từng nét chữ vô cùng tinh tế lên tờ giấy đỏ, nét vẽ thanh thoát, đậm nghệ thuật và dứt khoát, làm cho mọi người không thể không ngưỡng mộ. Mỗi nét chữ không chỉ là tài năng của người thầy đồ mà còn là bản thể của tâm hồn, tinh hoa, và lý tưởng của ông.

Trong thời kỳ phát triển rạng ngời của Nho học, ông đồ đã trở thành biểu tượng, một nét văn hóa độc đáo trong lòng người dân Việt Nam. Đó là thời điểm mọi người trân trọng giá trị văn hóa của Nho học, thể hiện sự thanh cao và đẹp đẽ của nền văn hóa này.

<iframe class="ql-video" frameborder="0" allowfullscreen="true"></iframe>


Hai khổ thơ đầu của bài "Ông đồ" của Vũ Đình Liên như một lời khen ngợi và là một hồi ức hoài cổ về những giá trị truyền thống của văn hóa Việt Nam. Dù hình ảnh ông đồ đã qua đi, nhưng qua hai khổ thơ đó, chúng ta, những thế hệ sau, như được đưa trở lại vào một bức tranh của mùa xuân, với hình ảnh người thầy đồ ngồi giữa đám đông trên phố, mang theo giấy đỏ, bút lông, và nghiên mực, tạo nên một bầu không khí dịp Tết rất đặc trưng và ấm áp.


Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Đào Trường Giang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved