phần:
câu 1: Bài thơ Chiếc áo của cha đã để lại cho tôi nhiều ấn tượng sâu sắc. Tác phẩm đã gợi lên trong tôi những suy nghĩ về tình phụ tử thiêng liêng. Người con trong bài thơ đã kể lại câu chuyện về chiếc áo của cha mình. Đó là một chiếc áo màu xanh, có hai chiếc túi lớn và được vá chằng chịt. Khi còn nhỏ, nhân vật tôi thường mặc chiếc áo ấy đến trường. Sau này, khi lớn lên, cậu đã đem chiếc áo đi giặt và vô tình làm rách mất một mảnh vải ở ngực áo. Cậu đã rất hối hận vì hành động đó của bản thân. Đến khi gặp lại cha, nhìn thấy chiếc áo cũ kĩ trên người ông, người con mới hiểu ra rằng cha vẫn luôn giữ gìn chiếc áo như bảo vật. Qua đó, tác giả muốn gửi gắm thông điệp tới bạn đọc về sự trân trọng đối với những kỉ vật của người thân. Tình yêu thương mà cha dành cho chúng ta thật đáng quý biết bao!
phần:
câu 2: . - Thể thơ tự do. - Những từ ngữ khắc họa hình ảnh chiếc áo của cha mà tác giả sử dụng trong tám câu thơ đầu: bằng nửa tuổi cha, nếp gấp, mảnh vá, kỉ vật cuộc đời, áo sẻ chia hơi ấm, chiếc áo bạc màu. Qua những từ ngữ đó, ta thấy chiếc áo có ý nghĩa rất lớn lao với người cha. Đó là chiếc áo gắn bó với ông suốt cả cuộc đời, từng đường kim mũi chỉ trên áo đều in dấu những năm tháng gian khổ, vất vả, nhọc nhằn của người cha. Chiếc áo cũng là biểu tượng cho tình cảm thiêng liêng của người cha dành cho đứa con bé bỏng của mình. . Hình ảnh "chiếc áo bạc màu hóa gạch nối âm dương" gợi lên nhiều tầng nghĩa sâu sắc. Trước hết, nó thể hiện sự kết nối giữa hai thế giới khác nhau: thế giới của người sống và thế giới của người chết. Chiếc áo bạc màu là cầu nối để người cha gửi gắm tình cảm, nỗi nhớ nhung đến những đồng đội đã hy sinh của mình. Bên cạnh đó, hình ảnh này còn ẩn dụ cho sự bất tử của tình cảm gia đình, tình đồng chí, đồng đội. Dù người cha đã khuất núi, nhưng tình cảm của ông vẫn luôn tồn tại, được truyền tải qua chiếc áo bạc màu. . Việc tác giả nhắc đi nhắc lại hình ảnh chiếc áo mang lại hiệu quả nghệ thuật đặc biệt. Nó giúp tạo nên nhịp điệu chậm rãi, trầm buồn cho bài thơ, phù hợp với nội dung chủ đề về sự hi sinh, mất mát. Đồng thời, hình ảnh chiếc áo cũng trở thành biểu tượng xuyên suốt bài thơ, góp phần làm tăng tính thống nhất và chặt chẽ cho tác phẩm. . Em không đồng ý với quan điểm cho rằng bố, mẹ không cần nhắc lại quá khứ mà hãy nói về cuộc sống hiện tại và tương lai. Bởi lẽ, quá khứ là một phần quan trọng trong cuộc đời mỗi người, là nền tảng để xây dựng tương lai. Nếu chúng ta quên đi quá khứ, chúng ta sẽ không thể hiểu rõ bản thân mình, không thể trân trọng những gì đang có ở hiện tại và không thể hướng tới một tương lai tốt đẹp hơn. Quá khứ cũng là nguồn động lực để chúng ta vươn lên trong cuộc sống. Khi nhìn lại những khó khăn, thử thách đã trải qua, chúng ta sẽ thêm vững vàng, kiên cường để vượt qua mọi thử thách trong tương lai. Vì vậy, chúng ta cần trân trọng quá khứ, học hỏi từ quá khứ để xây dựng một tương lai tươi sáng hơn.