Cách 1: Sáng tạo thêm chi tiết
Ngày xưa, có một ông vua cao tuổi nhưng chưa có con nối dõi. Một hôm, nhà vua đi dạo trong vườn thượng uyển thì bỗng thấy một cái vỏ trứng rất đẹp, liền cầm lên ngắm nghía rồi vứt xuống đất, đạp vỡ tan. Ngay chỗ cái vỏ trứng vừa bị đập vỡ, một con gà trống lông mượt như tơ xuất hiện. Nó cất tiếng gáy vang dội và đẹp hơn mọi con gà khác. Nhà vua thích quá, truyền đem vào nuôi trong chậu vàng, đặt tên là "Trống Choai".
Một hôm, nhà vua ra lệnh cho các quan hầu mở tiệc ăn mừng. Trống Choai được mời đến dự. Trong lúc say rượu, nó quên mất lời mẹ dặn, sà ngay vào mâm cơm của nhà vua, ăn uống no say. Khi tỉnh rượu, nhớ lời mẹ, nó vội vã bay về với mẹ con Tấm. Nhưng vì bụng no căng nên nó không thể chui qua nổi cái lỗ hổng của quả thị. Nó cố hết sức, mồ hôi nhễ nhại, hai cánh đỏ bừng, hai chân quặp chặt lấy quả thị, hai mắt long sòng sọc... Cuối cùng, nó cũng thoát ra được, nhưng kiệt sức, lăn ra chết. Từ cái xác ấy mọc lên một cây to, trên đó có một quả chỉ bằng hòn bi ve. Khi ăn thử, nhà vua thấy ngon ngọt lạ thường. Ông truyền lệnh cho dân chúng gieo hạt khắp nơi. Và từ đó, ở đâu cũng có loại cây này.
Cách 2: Thay đổi cách kết thúc
Sau khi biết được sự thật, nhà vua vô cùng tức giận. Ông ra lệnh bắt giam Tấm vào ngục tối, đồng thời tuyên bố rằng cô sẽ phải chịu hình phạt nặng nhất. Tuy nhiên, nhờ sự giúp đỡ của những người bạn tốt bụng, Tấm đã trốn thoát khỏi ngục tù và trở về quê hương. Cô quyết định sống ẩn dật, tránh xa thế giới đầy rẫy những âm mưu và dối trá.
Từ đó, Tấm trở thành một người phụ nữ hiền lành, nhân hậu, luôn giúp đỡ những người gặp khó khăn. Câu chuyện về Tấm đã trở thành bài học quý giá cho tất cả mọi người, nhắc nhở họ hãy luôn giữ vững lòng lương thiện và không bao giờ đánh mất niềm tin vào cuộc sống.