Nam Cao là một cây bút hiện thực xuất sắc của nền văn học Việt Nam, ông đã để lại cho đời nhiều tác phẩm có giá trị lớn. Trong đó phải kể đến truyện ngắn Lão Hạc, nhân vật chính cùng tên với truyện đã để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng người đọc. Đặc biệt, dưới ngòi bút của Nam Cao, bức chân dung tiều tụy vì đói khổ của lão Hạc sau khi bán "cậu Vàng" không chỉ gợi ra hoàn cảnh đáng thương mà còn làm sáng ngời những phẩm chất lương thiện của một nông dân chất phác.
Sau khi bán cậu Vàng, lão Hạc - người nông dân nghèo khổ ấy đã chết. Cái chết của lão cũng vô cùng đau đớn và xót xa, sự tuyệt vọng đẩy tới đỉnh điểm khiến cho lão tìm đến cái chết như một sự giải thoát. Cả đời lão chịu nhiều bất hạnh, về già lại càng khốn khổ hơn khi túng quẫn, ốm đau, không người thân bên cạnh chăm sóc, ngay cả cái chết cũng là lão phải tự mình đối mặt. Nhưng dù thế nào đi nữa, lão vẫn luôn giữ được những phẩm chất tốt đẹp, lương thiện của một con người lao động.
Cái chết của lão Hạc giống như lời nguyện tha thiết cuối cùng của lão với con trai, thể hiện tình yêu thương con vô bờ bến. Khi quyết định bán cậu Vàng, lão đã rất dằn vặt bản thân mình, bởi lão cảm thấy mình đã phản bội lại người bạn tuổi thơ của con trai. Vì vậy, lão gửi tiền và mảnh vườn cho ông giáo để lo ma chay và trông nom hộ cho đến ngày con trai trở về. Tất cả những điều này đều xuất phát từ tấm lòng của một người cha hết mực thương con, luôn lo lắng cho con, nghĩ thay con, thương con vất vả. Tình phụ tử thiêng liêng ấy vượt qua cả giới hạn sinh tử, lão chọn cách ra đi để giảm bớt gánh nặng của con. Dù lão biết, khi nghe tin dữ, con trai sẽ quay về nhưng lúc đó thi thể lão đã nằm dưới nấm mồ sâu, mãi mãi không thể gặp lại nhau. Có lẽ, chỉ có cái chết mới giúp lão giải tỏa được những vướng bận ngoài xã hội, trả lại bình yên cho người khác. Đây quả thật là một lựa chọn đầy cao thượng và nhân hậu.
Lão Hạc là điển hình cho số phận của người nông dân trước Cách mạng tháng Tám. Họ bị xã hội phong kiến bóc lột, đàn áp, dồn vào bước đường cùng không lối thoát. Qua đó, ta thấy được tấm lòng yêu thương trân trọng của Nam Cao đối với những người nông dân lương thiện như lão Hạc.