câu 5: - Nội dung chính của đoạn trích: Nỗi nhớ về những kỉ niệm tuổi thơ gắn liền với quê hương và gia đình của nhân vật trữ tình.
- Đoạn trích đã thể hiện được tâm trạng buồn bã, cô đơn của tác giả khi phải xa rời quê hương, gia đình để đến một nơi xa lạ. Tác giả nhớ về những hình ảnh quen thuộc như cây đa đầu làng, cây bàng sân đình, cây thị vườn đền,... Những hình ảnh này gợi lên trong lòng tác giả nỗi nhớ da diết về quê hương, về những người thân yêu.
câu 1: Nhân vật "tôi" trong đoạn trích có thể được hiểu là tác giả Vũ Từ Trang hoặc một người nào đó đang hồi tưởng về quá khứ và những kỷ niệm gắn liền với quê hương.
câu 2: Biện pháp tu từ được sử dụng trong câu thơ "quê hương" là liệt kê. Tác giả đã liệt kê một loạt những hình ảnh quen thuộc của quê hương như "con đường gạch", "cổng tò vò", "gạch cuốn", "cổng gỗ", "đêm khuya". Việc liệt kê này giúp tác giả tạo nên một bức tranh sinh động về quê hương, đồng thời thể hiện tình cảm sâu sắc và lòng biết ơn đối với nơi chôn rau cắt rốn.
câu 32: Nhân vật trữ tình lại bức bối mà bỏ làng ra đi vì không muốn sống trong cảnh ngột ngạt của cuộc sống tù túng, chật hẹp và sự kìm kẹp của chế độ phong kiến hà khắc.
câu 4: Những hình ảnh hiện lên trong nỗi nhớ quê của nhân vật trữ tình là "cây đa đầu làng", "cây bàng sân đình", "cây thị vườn đền", "cây sến còng ngoài rừng ngập nắng". Những hình ảnh này cho thấy nhân vật trữ tình có một tình cảm sâu đậm với quê hương, gắn bó mật thiết với thiên nhiên và cuộc sống nơi đây. Nhân vật trữ tình đã trải qua nhiều kỷ niệm đẹp đẽ ở quê hương, từ việc chăn trâu thả diều đến những buổi chiều tà bên bờ sông. Khi phải rời xa quê hương, nhân vật trữ tình luôn mang theo trong mình những ký ức đó, dù cuộc sống mới ở thành phố có nhộn nhịp hơn nhưng không thể nào thay thế được những giá trị tinh thần mà quê hương mang lại. Tấm lòng của người con xa quê được thể hiện qua sự trân trọng và lưu giữ những kỷ niệm đẹp đẽ về quê hương. Dù đã rời xa quê hương để tìm kiếm cơ hội mới, nhưng nhân vật trữ tình vẫn luôn hướng về quê hương, mong muốn được trở về để sống lại những ngày tháng thanh bình và hạnh phúc.
câu 5: Quan điểm "Dù đi đâu, ai cũng mang theo quê hương của mình" là một quan điểm đúng đắn và sâu sắc. Quê hương không chỉ là nơi chúng ta sinh ra và lớn lên mà còn là nguồn gốc tinh thần, giá trị đạo đức và bản sắc riêng biệt của mỗi người. Dù chúng ta có thể sống ở bất kỳ nơi nào trên thế giới, nhưng trong tâm hồn luôn tồn tại hình ảnh quê hương, những kỷ niệm đẹp đẽ về tuổi thơ, gia đình, bạn bè và cảnh vật thân thuộc. Quê hương là nơi chứa đựng những giá trị truyền thống, lòng tự hào dân tộc và sự gắn kết cộng đồng. Nó là nền tảng vững chắc để chúng ta xây dựng cuộc sống và phát triển cá nhân. Khi xa quê hương, chúng ta thường cảm thấy nỗi nhớ da diết, khao khát được trở về nơi chôn rau cắt rốn. Những ký ức về quê hương giúp chúng ta giữ gìn bản sắc riêng biệt, tạo nên sức mạnh nội tâm và động lực để vượt qua khó khăn trong cuộc sống. Vì vậy, dù đi đâu, ai cũng mang theo quê hương của mình như một phần không thể thiếu trong hành trình trưởng thành và phát triển của mỗi người.
câu 1: Trong đoạn thơ "Em tặng tôi sợi tóc của em rồi...", tác giả sử dụng nhiều hình ảnh mang tính biểu tượng để thể hiện sự thay đổi và mất mát theo thời gian. Những hình ảnh này góp phần tạo nên chiều sâu cho câu chuyện và gợi lên cảm xúc buồn bã, tiếc nuối.
- "Sợi tóc": Sợi tóc là biểu tượng cho tuổi trẻ, tình yêu và ký ức. Em gái đã trao cho nhân vật chính sợi tóc của mình như một món quà kỷ niệm, nhưng cũng đồng nghĩa với việc cô ấy sẽ rời xa anh mãi mãi. Hình ảnh này gợi lên nỗi buồn và tiếc nuối vì sự chia ly.
- "Năm mươi năm sau": Thời gian trôi qua nhanh chóng, khiến mọi thứ trở nên phai nhạt. Năm mươi năm sau, người đàn ông quay lại nơi xưa, nhưng em gái đã không còn ở đó nữa. Sự chênh lệch thời gian làm nổi bật sự tàn nhẫn của thời gian và sự vô thường của cuộc sống.
- "Bà già tóc bạc": Hình ảnh bà già tóc bạc là minh chứng rõ ràng cho sự lão hóa và cái chết. Bà già tóc bạc đại diện cho sự kết thúc của một vòng đời, đồng thời cũng là lời nhắc nhở về sự ngắn ngủi của kiếp người.
- "Chốn cũ": Chốn cũ là nơi lưu giữ những kỷ niệm đẹp đẽ, nhưng cũng là nơi chứa đựng nỗi đau và sự tiếc nuối. Nhân vật chính trở về chốn cũ để tìm kiếm quá khứ, nhưng chỉ nhận lại sự trống rỗng và tiếc nuối.
Tóm lại, những hình ảnh mang tính biểu tượng trong đoạn thơ đã góp phần tạo nên một câu chuyện đầy cảm động về sự thay đổi và mất mát theo thời gian. Chúng khơi gợi lòng trắc ẩn và suy ngẫm về ý nghĩa của cuộc sống và tình yêu.