avatar
level icon
Kita Mirai

3 giờ trước

Viết bài văn kể về 1 kỉ niệm sâu sắc của em với thầy cô,bạn bè ở trường tiểu học

thumb up 1
thumb down
Trả lời câu hỏi của Kita Mirai

Làm sao để có câu trả lời hay nhất?

  • Luôn có GIẢI THÍCH các bước giải
  • Không copy câu trả lời của Timi
  • Không sao chép trên mạng
  • Không spam câu trả lời để nhận điểm
  • Spam sẽ bị khóa tài khoản
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

3 giờ trước

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Trong cuộc đời mỗi con người, ai cũng có những kỷ niệm khó quên trong cuộc đời mình và tôi cũng vậy. Tôi đã trải qua rất nhiều kỷ niệm vui buồn khác nhau nhưng có lẽ kỷ niệm khiến tôi nhớ nhất đó là lần đầu tiên bước chân vào mái trường trung học cơ sở.

Năm nay tôi đã lên lớp sáu rồi, đã xem là một cậu con trai lớn rồi nhưng khi nghĩ lại ngày đầu tiên đi học vẫn còn cảm giác hồi hộp, lo lắng như lúc đó vậy. Sau ba tháng hè được nghỉ ngơi thoải mái, chúng tôi lại bắt đầu một năm học mới với bao điều hứa hẹn. Ngày khai giảng được tổ chức tại sân vận động huyện với sự tham gia của tất cả học sinh trường tôi. Buổi lễ diễn ra thật trang nghiêm với những lời phát biểu của các vị đại biểu, các tiết mục văn nghệ chào mừng. Nhưng có lẽ để lại ấn tượng sâu đậm nhất đối với tôi là phần diễu hành của học sinh khối sáu do thầy hiệu trưởng dẫn đầu. Khi ấy, tôi cảm thấy mình trở thành một người học sinh thật sự chứ không phải là chơi như hồi cấp một nữa.

Sau buổi lễ, chúng tôi trở về trường và được tập trung dưới sân trường để chuẩn bị cho nghi thức "chào đón" học sinh khối sáu. Chúng tôi đều rất ngạc nhiên vì chưa hiểu chuyện gì thì từng nhóm học sinh các khối trên chạy lên và mang theo một bạn học sinh lớp sáu đến đứng trước cửa phòng lớp mình sau đó hô vang tên lớp. Chỉ vài phút sau, tất cả mười hai lớp sáu đều đã có chủ. Chúng tôi được đưa về lớp của mình và nghi thức chào đón chính thức bắt đầu. Đầu tiên, chúng tôi được mời lên bục danh dự cùng với các anh chị và các thầy cô giáo để chụp ảnh lưu niệm. Tiếp theo, chúng tôi được yêu cầu xuống sân khấu và xếp hàng ngay ngắn để chuẩn bị cho màn chào đón từ các anh chị khóa trên. Nghi thức này được thực hiện bằng cách các anh chị sẽ ôm lấy chúng tôi và nói to "Chào đón các em tới với ngôi nhà chung của chúng ta". Lúc đầu, tôi khá ngại ngùng nên chỉ dám đứng yên một chỗ nhưng sau khi nghe lời động viên của nhỏ bạn thân, tôi đã mạnh dạn hơn và hòa mình vào đám đông. Cuối cùng, nghi thức cũng kết thúc và nó đã để lại trong tôi rất nhiều cảm xúc.

Buổi tối hôm đó, tôi đã suy nghĩ rất nhiều về ngày đầu tiên đi học và viết luôn một bài nhật ký để ghi lại những cảm xúc của bản thân. Hi vọng rằng, đây sẽ là một kỷ niệm đẹp đẽ mà tôi có thể giữ mãi trong lòng.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Minh Thảo

3 giờ trước

Kita MiraiTrong mỗi cuộc đời, có biết bao kỉ niệm đẹp về tình cảm gia đình và tình bạn, những kỷ niệm ấy thật thiêng liêng cao đẹp biết bao. Nhưng ấn tượng sâu nặng nhất đối với tôi là những kỷ niệm hồi học ở trường tiểu học.

Ngôi trường của tôi ở nông thôn nên không có nét đẹp gì đặc biệt. Nhưng nó đã mang lại cho tôi kỷ niệm ngọt ngào khi lần đầu bước vào trường: cô giáo dạy tôi nắn nót từng chữ, đôi tay của cô nắm chặt tay tôi để rèn chữ, bàn tay cô ấm áp làm sao và cô lại còn tập cho chúng tôi múa hát, giọng cô trong trẻo làm sao. Thời gian trôi qua mau, kỷ niệm lại càng có nhiều với mái trường này…

Tôi còn nhớ mãi những kỷ niệm đẹp lúc ra chơi, cùng các bạn chơi đủ các trò, nào là: chơi đuổi bắt, nhảy dây, chơi cầu nhưng ấn tượng sâu nhất đối với tôi đó là trò chơi bịt mắt bắt dê. Hôm ấy vào giờ ra chơi, Lan rủ các bạn trong lớp cùng nhau chơi. Đông quá các bạn phải oẳn tù tì xem ai bắt, cuối cùng là Nam bắt. Lan dùng khăn quàng của mình để bịt mắt Nam lại, các bạn chạy xoay vòng cậu ta, lúc này bạn ấy không thấy gì cả, chỉ tóm bừa nên chúng tôi chạy tán loạn. Bỗng dưng dính một người, Nam sờ từ đầu cho đến tóc và khẳng định là Nga. Nam bỏ khăn ra nhìn, hóa ra đó là bạn lớp khác. Lúc này hai người đều đỏ mặt còn các hạn cùng chơi thì bật cười. Bỗng dưng có một tiếng nói to “Cho tôi chơi với!” Đó chính là Thành, người bạn hay đùa nhất của lớp tôi. Bạn ấy từ trong lớp chạy ra và xung phong bắt. Lan dùng khăn bịt mắt Thành lại, các bạn bắt đầu trốn, Thành đứng giữa sân nhìn qua nhìn lại chẳng thấy gì cả, nhưng hình như bạn ấy đang nghe tiếng bước chân của Hiền. Hiền thấy thế liền chạy qua cột cờ và dừng chân lại, đứng né một bên. Thành nhào tới bắt, ai ngờ Thành bắt dính cột cờ, cả lớp cười lăn lộn, Thành cũng ôm mặt cười.

Tiếng trống tùng tùng báo hiệu giờ vào học, thế là giờ ra chơi đã hết, vào lớp các bạn đều dùng tập, sách để quạt cho mát. Đó là một kỷ niệm sâu sắc nhất với tôi dưới mái trường này.

Tuy bây giờ đã học cấp II nhưng kỷ niệm trong sáng hồn nhiên ấy tôi vẫn nhớ. Nhớ đến để thấy thời tiểu học đẹp đẽ làm sao và đó sẽ là kỷ niệm theo tôi trong suốt những năm tháng ngồi trên ghế nhà trường


Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
Location Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved