phần:
câu 1: Thể thơ tự do
câu 2: Nhân vật trữ tình trong đoạn trích trên là tác giả Nguyễn Trọng Hoàn.
câu 3: Mộc Châu hiện ra rất thật qua những hình ảnh: nương sắn, đồi chè, đàn bò, gió, dáng người,...
câu 4: Tác dụng của việc sử dụng các từ láy "sóng sánh", "chập chờn" là tạo nên hình ảnh sinh động về buổi sáng sớm ở Mộc Châu. Từ "sóng sánh" gợi lên sự lung linh, huyền ảo của ánh nắng ban mai khi chiếu xuống mặt nước, còn từ "chập chờn" lại miêu tả sự chuyển động nhẹ nhàng, uyển chuyển của ngọn lửa. Hai từ láy này kết hợp với nhau đã tạo nên một bức tranh thiên nhiên đẹp đẽ, thơ mộng, khiến cho người đọc cảm thấy như được hòa mình vào khung cảnh bình yên, thanh bình của vùng cao nguyên Mộc Châu.
câu 5: Những câu thơ trên cho thấy sự gắn bó mật thiết giữa thiên nhiên và con người nơi đây. Những cô gái, chàng trai đã cùng nhau lao động sản xuất, làm nên cuộc sống tươi đẹp ở vùng cao Mộc Châu. Họ là những con người yêu lao động, có tình cảm gắn bó với mảnh đất mình đang sinh sống.
câu 6: Việc sử dụng kết hợp các câu thơ dài, ngắn trong đoạn trích có tác dụng tạo nhịp điệu cho lời thơ, giúp thể hiện sự biến đổi linh hoạt về cảm xúc của nhà thơ khi miêu tả vẻ đẹp thiên nhiên Mộc Châu.
câu 7: Tình cảm của tác giả đối với vùng đất và con người Mộc Châu là sự yêu mến, trân trọng vẻ đẹp thiên nhiên và con người nơi đây. Tác giả đã sử dụng nhiều từ ngữ giàu hình ảnh, gợi cảm để miêu tả cảnh sắc thiên nhiên tươi đẹp, hùng vĩ của Mộc Châu, cùng với đó là những nét đẹp trong cuộc sống sinh hoạt của người dân nơi đây. Qua đó, ta thấy được tình yêu tha thiết của nhà thơ dành cho mảnh đất này.
câu 8: Mảnh đất Hà Nội là nơi tôi được sinh ra và lớn lên. Nơi đây mang trong mình nhiều vẻ đẹp độc đáo mà không phải vùng đất nào cũng có được. Một trong số đó chính là sự giao thoa giữa truyền thống và hiện đại. Những giá trị văn hóa cổ xưa vẫn luôn được gìn giữ qua từng câu hát quan họ, qua từng làn điệu chèo hay tiếng trống hội làng. Nhưng bên cạnh đó, chúng ta cũng thấy được nhịp sống sôi động, tấp nập ở các khu phố sầm uất, trung tâm thương mại. Sự kết hợp hài hòa này đã tạo nên sức hấp dẫn cho mảnh đất thủ đô.
phần:
: Nguyễn Trọng Hoàn là một nhà thơ nổi tiếng, ông có rất nhiều những tác phẩm hay để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc. Một trong số đó là bài thơ "Mộc Châu". Bài thơ đã khắc họa thành công bức tranh thiên nhiên và con người nơi đây tươi đẹp, bình dị mà nên thơ.
Trước hết, Nguyễn Trọng Hoàn đã miêu tả khung cảnh thiên nhiên Mộc Châu thật trữ tình, lãng mạn:
"Nắng tràn trên vai em gầy
Bóng dài lên dốc vắng
Chiều sương phủ bãi mây
Đồi chè xanh bát ngát."
Câu thơ đầu tiên mở ra trước mắt người đọc hình ảnh nắng vàng rực rỡ trải khắp không gian. Nắng như đang ôm lấy bờ vai gầy của cô gái, bóng dáng nhỏ bé ấy in hằn lên đồi núi trập trùng. Khung cảnh thiên nhiên hiện ra thật êm đềm qua nét vẽ chiều sương phủ bãi mây. Sương giăng mắc khắp mọi nẻo đường, len lỏi vào từng ngõ ngách của cuộc sống. Tất cả tạo nên một bức tranh thiên nhiên Mộc Châu vừa thơ mộng, trữ tình nhưng cũng đầy bí ẩn, cuốn hút.
Không chỉ vậy, nhà thơ còn khắc họa vẻ đẹp của con người nơi đây:
"Em đi về cuối làng
Gặp anh bên suối vắng
Trời xanh biếc mênh mang
Gió thổi mây bay ngang."
Hình ảnh cô gái đi về cuối làng gặp chàng trai bên suối vắng gợi lên một khung cảnh yên bình, thanh tĩnh. Trời xanh biếc mênh mang, gió thổi mây bay ngang tạo nên một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp. Con người nơi đây hiện lên với vẻ đẹp giản dị, chân chất nhưng cũng rất mực tài hoa. Họ là những người lao động cần cù, chịu khó, luôn gắn bó với quê hương, đất nước.
Có thể thấy, bài thơ "Mộc Châu" đã thể hiện được vẻ đẹp của thiên nhiên và con người nơi đây. Đó là một vùng đất tươi đẹp, bình dị mà nên thơ. Qua bài thơ, chúng ta thêm yêu mến và trân trọng hơn mảnh đất này.