Nhân vật Dì Dung trong đoạn trích "Hai lần chết" của Thạch Lam là hình ảnh tiêu biểu cho số phận bi thảm của người phụ nữ trong xã hội phong kiến, nơi mà họ phải chịu đựng sự áp bức và bất công. Dì Dung, con thứ tư trong gia đình, lớn lên trong sự hờ hững và lạnh nhạt của cha mẹ, không được yêu thương và chăm sóc như những đứa con khác. Sự thiếu thốn tình cảm từ gia đình đã tạo nên một tâm hồn nhạy cảm, dễ tổn thương trong Dì Dung.
Khi Dì Dung bị bán cho một gia đình giàu có, cuộc sống của nàng không hề được cải thiện mà còn trở nên khốn khổ hơn. Nàng phải làm những công việc nặng nhọc như tát nước, nhổ cỏ, và làm lụng suốt ngày mà không có ai an ủi, động viên. Sự tàn nhẫn của cuộc sống hiện tại khiến Dì Dung cảm thấy mình như một nô lệ, không có quyền tự quyết định số phận của bản thân. Hình ảnh Dì Dung ngồi khóc khi phải làm việc cực nhọc, nhưng lại bị mẹ chồng đay nghiến, thể hiện sự cô đơn và tuyệt vọng của nàng. Câu nói của mẹ chồng: "Nhà tôi không có người ăn chơi, không có người cả ngày ôm lấy chồng đâu" như một nhát dao đâm vào trái tim Dì Dung, khiến nàng cảm thấy mình không có giá trị, không có quyền sống cho bản thân.
Dì Dung không chỉ phải chịu đựng sự khắc nghiệt của công việc mà còn phải đối mặt với sự thờ ơ, lạnh nhạt từ chồng và gia đình chồng. Chồng nàng, thay vì chia sẻ gánh nặng, lại thả diều, sống trong sự vô tâm. Hai em chồng thì lại thi nhau làm cho nàng bị mắng thêm, tạo nên một bầu không khí ngột ngạt, đầy áp lực. Dì Dung không có ai để tâm sự, không có ai để chia sẻ nỗi khổ, khiến cho nỗi đau của nàng càng thêm chồng chất.
Mặc dù Dì Dung đã viết ba bốn lá thư về nhà để kể nỗi khổ sở của mình, nhưng sự im lặng từ cha mẹ như một lời khẳng định rằng nàng đã hoàn toàn bị bỏ rơi. Điều này không chỉ thể hiện sự vô cảm của gia đình mà còn là sự phản ánh của xã hội phong kiến, nơi mà giá trị của người phụ nữ thường bị xem nhẹ. Dì Dung trở thành nạn nhân của một hệ thống xã hội bất công, nơi mà phụ nữ không có quyền lựa chọn và không được tôn trọng.
Tóm lại, nhân vật Dì Dung trong "Hai lần chết" không chỉ là hình ảnh của một người phụ nữ bất hạnh mà còn là biểu tượng cho số phận của nhiều người phụ nữ khác trong xã hội phong kiến. Qua hình ảnh Dì Dung, Thạch Lam đã khắc họa một cách sâu sắc nỗi đau, sự cô đơn và khát khao được yêu thương, tôn trọng của người phụ nữ, đồng thời lên án những bất công trong xã hội mà họ phải gánh chịu.