ác quỷ skibidi Hình ảnh người mẹ trong đoạn trích “Bên kia sông Đuống” của Hoàng Cầm gợi lên sự xót xa, đau đớn trước số phận con người trong thời chiến. Người mẹ hiện lên với dáng vẻ già nua, còm cõi, gánh trên vai những nhọc nhằn của cuộc sống và nỗi đau mất mát. Chiếc quang gánh nặng trĩu không chỉ chứa những món hàng đơn sơ như “dăm miếng cau khô”, “mấy lọ phẩm hồng”, mà còn chất đầy gánh nặng mưu sinh và tấm lòng hy sinh vì gia đình. Người mẹ không chỉ là biểu tượng của tình thương mà còn là hình ảnh thu nhỏ của một đất nước bị giày xéo bởi chiến tranh.
Sự xuất hiện của lũ giặc với “giầy đinh đạp gầy quán gầy teo” phá tan phiên chợ và để lại “vài ba vết máu loang chiêu mùa đông” càng làm tăng thêm nỗi thống khổ. Người mẹ, giữa những đau thương ấy, vẫn kiên cường đứng vững, dù mệt mỏi và hao gầy. Hình ảnh này không chỉ khơi gợi lòng trắc ẩn mà còn là lời nhắc nhở về giá trị của hòa bình, sự hy sinh thầm lặng và sức sống bền bỉ của những người mẹ Việt Nam. Người mẹ chính là biểu tượng cho sự nhẫn nại, hy sinh, và tình yêu bao la giữa bao đau thương, mất mát.