Cách tân nghệ thuật: Cấu trúc và tính nhạc điệu trong bài thơ Vội vàng của Xuân Diệu(Phân tích cả bài thơ và có trích thơ)

thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Ha Pham
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

05/12/2024

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Xuân Diệu là một nhà thơ nổi tiếng với phong cách thơ mới, độc đáo và sáng tạo. Trong số những tác phẩm của ông, "Vội Vàng" được coi là một kiệt tác văn học, thể hiện rõ nét sự tinh tế và tài năng của Xuân Diệu trong việc sử dụng ngôn ngữ và hình ảnh để truyền đạt thông điệp về cuộc sống và tình yêu. Bài thơ này không chỉ đơn thuần là một tác phẩm văn chương mà còn là một bức tranh tuyệt đẹp về tâm hồn con người, mang đến cho chúng ta cảm giác sâu sắc về ý nghĩa của thời gian và giá trị của từng khoảnh khắc trong cuộc sống.

Bài thơ mở đầu bằng câu thơ đầy ấn tượng:

Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất
Tôi muốn buộc gió lại
Cho hương đừng bay đi

Câu thơ này đã ngay lập tức thu hút sự chú ý của người đọc bởi sự táo bạo và mạnh mẽ của nó. Tác giả muốn "tắt nắng", "buộc gió" - hai hành động tưởng chừng như phi lý nhưng lại rất hợp lý trong bối cảnh của bài thơ. Ông muốn ngăn chặn sự trôi chảy của thời gian, giữ cho mọi thứ tươi đẹp mãi mãi. Điều này cho thấy rằng tác giả đang cố gắng chống lại quy luật tự nhiên, mong muốn níu kéo thời gian và vẻ đẹp của cuộc sống.

Tiếp theo, tác giả tiếp tục bày tỏ ước nguyện của mình:

Tôi muốn ôm
Cả sự sống bắt đầu mơn mởn
Tôi muốn riết mây đưa và gió lượn
Tôi muốn say cánh bướm với tình yêu
Tôi muốn thâu trong một cái hôn nhiều
Và non nước, và cây, và cỏ rạng
Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng
Cho no nê thanh sắc của thời tươi
- Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!

Những dòng thơ này tràn ngập niềm đam mê và khao khát mãnh liệt của tác giả đối với cuộc sống. Ông muốn "ôm", "riết", "say", "thâu", "cắn" - tất cả đều là những hành động mạnh mẽ, thể hiện sự ham muốn tận hưởng trọn vẹn vẻ đẹp của thiên nhiên và cuộc sống. Tác giả muốn hòa mình vào mọi thứ xung quanh, từ mây, gió, cánh bướm cho đến cỏ cây, sông núi. Ông muốn trải nghiệm hết mình, tận hưởng mọi hương vị, âm thanh và ánh sáng của thế giới xung quanh. Những dòng thơ này cũng chứa đựng một chút gì đó hoang dã và phóng khoáng, phản ánh tâm trạng của một người trẻ tuổi đang tràn đầy sức sống và nhiệt huyết.

Sau khi diễn tả niềm đam mê cháy bỏng của mình, tác giả chuyển sang phân tích về sự ngắn ngủi của thời gian và vẻ đẹp của mùa xuân:

Xuân đương tới, nghĩa là xuân đương qua
Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già
Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất
Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật
Không cho dài thời trẻ của nhân gian
Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn
Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại
Còn trời đất, nhưng chẳng còn tôi mãi
Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời

Những dòng thơ này thể hiện sự nhận thức sâu sắc của tác giả về sự hữu hạn của thời gian và vẻ đẹp của mùa xuân. Ông hiểu rằng mỗi giây phút trôi qua đều mang theo một phần của tuổi trẻ và sự sống. Vì vậy, ông muốn tận hưởng mọi thứ một cách trọn vẹn nhất, không để bất kỳ điều gì phải hối tiếc sau này. Những dòng thơ này cũng chứa đựng một chút gì đó buồn bã và nuối tiếc, phản ánh tâm trạng của một người đang đứng trước ngưỡng cửa của tuổi già và sự tàn phai của thời gian.

Kết thúc bài thơ, tác giả khẳng định lại quyết tâm của mình:

Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm
Ta muốn ôm
Cả sự sống bắt đầu mơn mởn
Ta muốn riết mây đưa và gió lượn
Ta muốn say cánh bướm với tình yêu
Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều
Và non nước, và cây, và cỏ rạng
Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng
Cho no nê thanh sắc của thời tươi
- Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!

Những dòng thơ này thể hiện quyết tâm mãnh liệt của tác giả trong việc tận hưởng trọn vẹn vẻ đẹp của cuộc sống. Ông muốn "ôm", "riết", "say", "thâu" - tất cả đều là những hành động mạnh mẽ, thể hiện sự ham muốn tận hưởng trọn vẹn vẻ đẹp của thiên nhiên và cuộc sống. Tác giả muốn hòa mình vào mọi thứ xung quanh, từ mây, gió, cánh bướm cho đến cỏ cây, sông núi. Ông muốn trải nghiệm hết mình, tận hưởng mọi hương vị, âm thanh và ánh sáng của thế giới xung quanh. Những dòng thơ này cũng chứa đựng một chút gì đó hoang dã và phóng khoáng, phản ánh tâm trạng của một người trẻ tuổi đang tràn đầy sức sống và nhiệt huyết.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
1.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Ha Pham Bài thơ "Vội vàng" của Xuân Diệu là một trong những tác phẩm tiêu biểu của phong trào Thơ Mới, thể hiện sự cách tân rõ rệt về cả cấu trúc và nhạc điệu. Xuân Diệu đã sử dụng những hình thức nghệ thuật mới mẻ để thể hiện cảm xúc, tư tưởng của mình, qua đó làm nổi bật sự phá cách và sáng tạo trong thơ ca thời bấy giờ.

1. Cấu trúc của bài thơ

"Vội vàng" có cấu trúc tự do, không gò bó vào các khuôn mẫu thơ cũ như thể lục bát hay song thất lục bát. Thay vào đó, Xuân Diệu sử dụng thể thơ tự do với những câu dài ngắn khác nhau, không vần cố định, nhưng vẫn có sự liên kết chặt chẽ về ý nghĩa và cảm xúc. Cấu trúc này giúp tác giả tự do thể hiện dòng cảm xúc dồn dập, mãnh liệt của nhân vật trữ tình, không bị ràng buộc bởi những quy luật khắt khe của thơ cổ điển.

Điều này thể hiện rõ trong đoạn thơ đầu tiên:

"Tôi muốn tắt nắng đi,
Cho màu đừng nhạt mất,
Tôi muốn buộc gió lại,
Cho hương đừng bay đi."

Ở đây, mỗi câu thơ thể hiện một khát vọng mãnh liệt của nhân vật trữ tình. Xuân Diệu không cố gắng tuân theo luật thơ cổ điển mà để dòng cảm xúc tuôn trào tự nhiên, dồn dập, không bị ngắt quãng hay cắt đứt bởi bất kỳ quy tắc nào. Các câu thơ được nối tiếp một cách liền mạch, không cần phải gò bó vào vần điệu hay nhịp điệu cố định.

2. Tính nhạc điệu trong bài thơ

Tính nhạc điệu trong bài thơ "Vội vàng" là một yếu tố quan trọng làm nên sức hút và vẻ đẹp của tác phẩm. Mặc dù cấu trúc của bài thơ không theo vần điệu truyền thống, nhưng Xuân Diệu vẫn khéo léo tạo ra một nhạc điệu riêng biệt qua cách sử dụng âm thanh, nhịp điệu và các phép lặp.

Một trong những yếu tố tạo nên nhạc điệu là lặp lại từ ngữ. Xuân Diệu đã sử dụng nhiều từ ngữ lặp đi lặp lại như "tôi muốn", "cho" để nhấn mạnh mong muốn, khát vọng của nhân vật trữ tình. Việc lặp lại này không chỉ tạo ra sự nhấn mạnh mà còn tạo ra một âm hưởng lặp đi lặp lại, giống như nhịp điệu của một bản nhạc, làm tăng sức mạnh biểu cảm trong thơ.

Ví dụ trong đoạn thơ sau:

"Tôi muốn cắn vào từng trái ngọt,
Tôi muốn hát lên bài ca rộn ràng."

Câu "Tôi muốn" được lặp lại liên tiếp làm tăng nhịp điệu của bài thơ, thể hiện sự khẩn trương và khao khát sống mãnh liệt của nhân vật trữ tình. Cùng với đó, từ "rộn ràng" không chỉ tạo ra một âm vang mà còn gợi lên hình ảnh của một cuộc sống đầy năng lượng và sự nhiệt huyết. Nhạc điệu này không chỉ làm cho bài thơ thêm phần lôi cuốn, mà còn phản ánh khát vọng cháy bỏng của nhân vật.

Một yếu tố nữa góp phần tạo nên tính nhạc điệu trong bài thơ là sự tương phản trong nhịp điệu. Trong khi Xuân Diệu sử dụng các câu thơ dài, mạnh mẽ để thể hiện sự nhiệt tình, khao khát sống, thì đôi khi ông cũng sử dụng những câu ngắn để tạo ra sự thay đổi trong nhịp điệu, làm cho cảm xúc của nhân vật càng trở nên dồn dập hơn. Ví dụ trong đoạn thơ này:

"Vội vàng lên, kẻo lỡ mất
Một khoảnh khắc ngàn năm."

Những câu thơ ngắn gọn này tạo ra một nhịp điệu nhanh, giống như một lời thúc giục, làm tăng tính cấp bách và sự khao khát tận hưởng cuộc sống trong từng khoảnh khắc.

3. Sự kết hợp giữa cấu trúc và nhạc điệu

Sự kết hợp giữa cấu trúc tự dotính nhạc điệu trong "Vội vàng" đã tạo ra một không gian thơ vô cùng phong phú, tự do và lôi cuốn. Cấu trúc tự do giúp Xuân Diệu không bị giới hạn, có thể diễn đạt những cảm xúc dạt dào, không ngừng nghỉ. Đồng thời, tính nhạc điệu được xây dựng qua việc lặp lại từ ngữ và sự thay đổi nhịp điệu trong từng câu thơ, khiến cho bài thơ vừa có nhịp điệu như một bản nhạc, vừa có sự dồn dập của một cơn sóng tình cảm.

Tóm lại, bài thơ "Vội vàng" của Xuân Diệu thể hiện sự cách tân nghệ thuật rõ rệt qua cấu trúc tự do và tính nhạc điệu đặc sắc. Các yếu tố này không chỉ làm bài thơ thêm phần lôi cuốn mà còn giúp tác giả thể hiện mạnh mẽ khát vọng sống mãnh liệt, sự yêu đời và muốn tận hưởng cuộc sống trọn vẹn trong từng khoảnh khắc. Những sáng tạo trong cấu trúc và nhạc điệu đã làm "Vội vàng" trở thành một trong những tác phẩm đỉnh cao của thơ ca Việt Nam trong thời kỳ Thơ Mới.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved