phần:
câu 5: 1. xác định phương thức biểu đạt chính của đoạn trích trên: Biểu cảm.
2. chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp tu từ được sử dụng trong câu thơ: "hồn nhiên bước vào ngôi nhà hôn nhân cuộc sống lứa đôi đại ngàn nhiệt đới"
- Biện pháp tu từ: ẩn dụ.
- Tác dụng: nhấn mạnh sự ngây ngô, thiếu kinh nghiệm của những người trẻ khi bước vào một mối quan hệ mới. Đồng thời thể hiện niềm tin tưởng về tương lai tươi đẹp phía trước.
3. viết đoạn văn khoảng 5 - 7 câu trình bày suy nghĩ của em về ý nghĩa của việc biết trân trọng quá khứ.
Gợi ý:
Quá khứ luôn là nền tảng để xây dựng nên con người chúng ta ở hiện tại. Chính vì vậy, mỗi người cần phải có thái độ trân trọng đối với quá khứ. Trân trọng quá khứ không đồng nghĩa với việc níu kéo hay chìm đắm mãi trong quá khứ mà là học cách nhìn nhận lại những điều đã xảy ra, rút ra bài học cho bản thân và hướng đến tương lai tốt đẹp hơn. Việc làm này sẽ giúp chúng ta trưởng thành hơn, hoàn thiện bản thân mình hơn. Bên cạnh đó, nó còn tạo động lực để chúng ta cố gắng nhiều hơn nữa trong tương lai. Tuy nhiên, vẫn còn tồn tại một số cá nhân chưa biết trân trọng quá khứ, họ thường xuyên chìm đắm trong những sai lầm của bản thân hoặc nuối tiếc những thứ đã qua,... Những hành vi ấy đều gây ảnh hưởng tiêu cực đến chính họ. Mỗi người hãy cùng nhau thay đổi theo chiều hướng tích cực để trở thành một phiên bản tốt nhất của chính mình.
câu 1: 1. phương thức biểu đạt chính của đoạn trích là: biểu cảm.
2. tác giả sử dụng biện pháp tu từ so sánh: "ta bơ vơ đứa trẻ rừng chiều lạc lối như thiêu thân lao vào ánh sáng công danh".
3. nội dung chính của đoạn trích là nói về những khó khăn và thử thách mà con người phải trải qua để trưởng thành hơn.
4. thông điệp có ý nghĩa nhất với em là: đừng bao giờ bỏ cuộc trước bất kì một khó khăn nào vì nó sẽ giúp bạn trở nên mạnh mẽ hơn.
câu 2: 1. Yêu cầu về kĩ năng và hình thức bài viết: - Biết cách làm một bài nghị luận xã hội. - Bài viết có bố cục rõ ràng, hợp lí; kết cấu chặt chẽ; diễn đạt trôi chảy, bảo đảm tính liên kết; chữ viết sạch sẽ, không mắc lỗi chính tả. - Trình bày mạch lạc, rõ ràng, không sai lỗi chính tả, dùng từ, đặt câu. 2. Yêu cầu về kiến thức: Học sinh có thể trình bày theo nhiều cách khác nhau nhưng cần đảm bảo những nội dung cơ bản sau: 2.1. Giải thích ý nghĩa của hai câu thơ: Ngông nghênh tuổi trẻ vô tình đục rạn chân chim/Ngông nghênh tuổi trẻ vô tình vịn còng lưng cha. - Ngông nghênh: thái độ tự tin, kiêu hãnh, coi thường tất cả mọi thứ xung quanh mình. - Tuổi trẻ: chỉ thời trai tráng, thanh niên đang ở độ tuổi sung sức nhất. - Vô tình: thiếu suy nghĩ, hành động không chủ đích, không quan tâm đến hậu quả. - Đục rạn chân chim: sự già nua, yếu ớt của người cao tuổi. - Vịn còng lưng cha: gợi lên dáng vẻ mệt mỏi, vất vả của người lớn tuổi. Hai câu thơ trên muốn nói rằng khi còn trẻ, chúng ta thường có xu hướng tự do, phóng khoáng, không để ý đến cảm xúc hay tác động của hành động của mình đối với người khác, đặc biệt là gia đình. Chúng ta có thể gây ra những vết thương tinh thần cho cha mẹ bằng những lời nói hoặc hành động vô tình mà không hề nhận ra. Điều này khiến họ phải chịu đựng nỗi đau đớn và tổn thương sâu sắc. 2.2. Bàn luận vấn đề: - Ý nghĩa của việc giải thích hai câu thơ: + Giúp học sinh hiểu được thông điệp mà tác giả muốn truyền tải. + Khuyên nhủ mỗi người hãy biết trân trọng, yêu thương và chăm sóc cha mẹ khi còn có thể. + Nhắc nhở con cái đừng vì mải mê chạy theo những đam mê, sở thích cá nhân mà quên mất trách nhiệm của mình đối với gia đình. - Liên hệ mở rộng: + Trong cuộc sống, chúng ta cũng gặp rất nhiều trường hợp tương tự như vậy. Ví dụ như khi còn nhỏ, chúng ta thường không hiểu được những khó khăn, vất vả mà cha mẹ phải trải qua để nuôi dưỡng và giáo dục chúng ta. Đến khi trưởng thành, chúng ta mới nhận ra rằng những gì cha mẹ đã làm cho chúng ta thật đáng quý và đáng trân trọng. + Ngoài ra, chúng ta cũng cần lưu ý rằng không nên quá khắt khe với bản thân nếu lỡ có lúc vô tình làm tổn thương cha mẹ. Mỗi người đều có những giới hạn riêng và không ai hoàn hảo. Quan trọng là chúng ta biết sửa chữa lỗi lầm và cố gắng trở thành người tốt hơn. 2.3. Bài học nhận thức và hành động: - Nhận thức: + Hiểu được tầm quan trọng của gia đình và vai trò của cha mẹ trong cuộc sống của mỗi người. + Trân trọng và yêu thương cha mẹ khi còn có thể. - Hành động: + Dành thời gian bên cạnh cha mẹ, lắng nghe và chia sẻ những tâm tư, tình cảm của họ. + Cố gắng học tập, rèn luyện bản thân để trở thành người có ích cho xã hội. + Giúp đỡ cha mẹ những công việc nhà, những việc mà họ không thể làm được.
câu 3: 2. nêu tác dụng của biện pháp tu từ so sánh được sử dụng trong hai dòng thơ sau:ta như quả non xanh ủ đất đèn chín ép.
- Biện pháp tu từ so sánh: "ta" - "quả non xanh".
- Tác dụng:
+ Gợi hình ảnh cụ thể về sự non nớt, thiếu kinh nghiệm của con người khi đối mặt với những thử thách và khó khăn trong cuộc sống.
+ Nhấn mạnh sự cần thiết phải trải qua thời gian để trưởng thành và tích lũy kinh nghiệm.
+ Thể hiện niềm tin vào khả năng phát triển và hoàn thiện bản thân theo thời gian.
câu 4: 2. Yêu cầu về kĩ năng: - Biết cách làm bài nghị luận văn học. - Vận dụng tốt các thao tác lập luận. - Văn viết có cảm xúc; diễn đạt trôi chảy, bảo đảm tính liên kết; bố cục rõ ràng, chặt chẽ; không mắc lỗi chính tả, dùng từ, ngữ pháp. 3. Yêu cầu về kiến thức: Thí sinh có thể trình bày theo nhiều cách khác nhau nhưng cần đáp ứng được các ý cơ bản sau: 3.1. Giải thích: Ngông nghênh: thái độ tự tin quá mức, coi thường mọi thứ xung quanh. Tuổi trẻ: chỉ thời trai tráng, thanh niên. Vô tình: không cố ý, không chủ động. Đục rạn: làm cho bị nứt vỡ một phần bề mặt. Vít còng: làm cho cong xuống, oằn xuống. Chân chim: hình ảnh ẩn dụ chỉ sự già nua. Mắt mẹ: ẩn dụ chỉ người mẹ. Còng lưng: dáng điệu mệt mỏi, vất vả vì phải gánh vác việc nặng nhọc. Lửa thử vàng gian nan thử sức: khó khăn thử thách mới biết được khả năng của con người. => Ý nghĩa chung: Những câu thơ trên nói lên hậu quả của thói ngông nghênh, vô tâm của tuổi trẻ khi chưa nhận thức đầy đủ về trách nhiệm đối với gia đình và xã hội. Khi còn trẻ, chúng ta dễ dàng hành động theo cảm tính mà quên mất rằng mỗi hành động đều sẽ gây ra hệ lụy lâu dài. Sự ngông nghênh ấy khiến mẹ phải "đục rạn" nơi khóe mắt, cha phải "vít còng" tấm lưng gầy. Đó là nỗi đau đớn, xót xa của bậc sinh thành trước sự vô tâm của con cái. 3.2. Bàn luận: - Khẳng định lại vấn đề. - Liên hệ mở rộng: Bài học rút ra: Mỗi cá nhân cần rèn luyện cho mình đức tính khiêm tốn, biết suy nghĩ thấu đáo trước khi hành động để tránh gây tổn thương đến những người xung quanh.
câu 5: II. LÀM VĂN 1. Giải thích vấn đề nghị luận - Ngông nghênh: thái độ tự tin, kiêu ngạo, không coi ai ra gì. - Vô tình: thiếu sự quan tâm, chăm sóc đến người khác. - Vịt còng: chỉ những con vịt nhỏ bé, yếu ớt. - Bơ vơ: trạng thái cô đơn, lạc lõng. - Lạc lối: mất phương hướng, không biết phải làm gì. - Thiêu thân: loài côn trùng lao đầu vào lửa để chết. - Công danh bảy nổi ba chìm: thành đạt rồi lại thất bại, lên xuống bất thường. - Ước chi: mong muốn điều gì đó xảy ra. - Bản nháp: bản viết thử trước khi hoàn thiện. => Thông điệp của đoạn thơ trên là: Tuổi trẻ cần trân trọng thời gian bên gia đình, đừng quá mải mê theo đuổi công danh, sự nghiệp mà quên đi những giá trị đích thực của cuộc sống. 2. Bàn luận về vấn đề - Vì sao tác giả cho rằng "Ngông nghênh tuổi trẻ vô tình vít còng lưng cha"? + Bởi lẽ, ở giai đoạn này, chúng ta đang tràn đầy sức sống, năng lượng và khát vọng khám phá thế giới. Chúng ta luôn muốn khẳng định bản thân, thể hiện tài năng và chinh phục mọi thử thách. Tuy nhiên, nếu không biết cân bằng giữa việc học tập, rèn luyện kỹ năng với việc dành thời gian cho gia đình thì rất dễ dẫn đến việc bỏ bê cha mẹ, khiến họ cảm thấy cô đơn, lạc lõng. - Tại sao tác giả lại nói "hồn nhiên bước vào ngôi nhà hôn nhân cuộc sống lứa đôi đại ngàn nhiệt đới ta bơ vơ đứa trẻ rừng chiều lạc lối như thiêu thân lao vào ánh sáng công danh" ? + Hôn nhân là một bước ngoặt lớn trong cuộc đời mỗi người. Khi bước vào cuộc sống lứa đôi, chúng ta sẽ phải đối mặt với nhiều khó khăn, thử thách mới. Nếu không chuẩn bị tốt tâm lý, kiến thức và kỹ năng cần thiết thì rất dễ rơi vào tình trạng bơ vơ, lạc lối, giống như một đứa trẻ rừng chiều lạc lối vào nơi tối tăm, nguy hiểm. - Tại sao tác giả lại cho rằng "Chuyến tàu đời vừa qua ga lục thập ngoái lại, ước chi đó là bản nháp". + Lục thập là mốc tuổi 60, đánh dấu sự trưởng thành và kinh nghiệm của mỗi người. Khi nhìn lại quãng đường đã đi qua, chúng ta thường cảm thấy hối tiếc về những sai lầm, những điều chưa làm được. Nếu có cơ hội quay ngược thời gian, chúng ta sẽ cố gắng sửa chữa những lỗi lầm ấy, để không phải nuối tiếc nữa. 3. Bài học nhận thức và hành động - Nhận thức: + Cần biết trân trọng thời gian bên gia đình, đặc biệt là cha mẹ. + Không nên quá mải mê theo đuổi công danh, sự nghiệp mà quên đi những giá trị đích thực của cuộc sống. - Hành động: + Dành nhiều thời gian hơn cho gia đình, trò chuyện, chia sẻ với cha mẹ. + Học hỏi thêm những kỹ năng cần thiết để xây dựng hạnh phúc gia đình.
phần:
câu 1: Bài thơ "Mùa xuân nho nhỏ" là một sáng tác tiêu biểu cho hồn thơ thanh thản, thư thái và tràn đầy niềm tin vào tương lai tươi đẹp của Thanh Hải. Trong khổ thơ đầu tiên, nhà thơ đã vẽ nên bức tranh thiên nhiên mùa xuân xứ Huế với những hình ảnh bình dị mà đặc sắc: "Mọc giữa dòng sông xanh Một bông hoa tím biếc Ơi con chim chiền chiện Hót chi mà vang trời Từng giọt long lanh rơi Tôi đưa tay tôi hứng". Bức tranh thiên nhiên hiện ra thật sinh động. Dòng sông xanh - màu đặc trưng của xứ Huế được tô điểm thêm bằng màu tím biếc của bông hoa. Động từ "mọc" nằm ở vị trí đầu câu thơ gợi tả sự ngạc nhiên vui thú, một niềm vui hân hoan đón chào mùa xuân đến. Bông hoa tím biếc mọc giữa dòng sông gợi lên vẻ đẹp tự nhiên, khỏe khoắn. Tiếng chim chiền chiện hót vang trời như đánh thức cả không gian, khiến cho từng giọt mưa xuân cũng trở nên lung linh huyền ảo. Từ "ơi" ngọt ngào thể hiện tiếng gọi thân thương của người con xứ Huế. Nhà thơ đưa tay hứng lấy từng giọt âm thanh, từng giọt mưa xuân long lanh hay là giọt nắng, giọt hạnh phúc? Câu hỏi ấy cứ vấn vương mãi trong lòng người đọc về tấm lòng yêu mến tha thiết cuộc đời này. Mùa xuân của thiên nhiên đã thế hiện thành công qua ngòi bút tài hoa của nhà thơ.
phần: