câu 1: 1. Phương thức biểu đạt chính: tự sự.
câu 2: Nội dung chính của đoạn trích trên là nói về sự yêu thương, kính trọng của Dung dành cho ông ngoại. Đồng thời cũng thể hiện được nỗi nhớ nhung da diết của Dung khi xa ông ngoại.
câu 3: 1. phương thức biểu đạt chính: tự sự.
2. ngôi kể thứ nhất xưng "tôi", "dung".
3. thể loại: truyện ngắn.
4. nhân vật chính: dung, ông ngoại.
5. cốt truyện: Dung được cậu đưa về thăm ông ngoại sau khi học xong lớp nhạc viện. Ông rất vui mừng vì cuối cùng cũng được nghe đứa cháu gái yêu quý chơi đàn cho ông nghe. Sau đó, hai ông cháu trò chuyện với nhau, ông hỏi han về việc học hành của Dung, dặn dò cô bé vài lời trước khi trở lại thành phố.
6. ý nghĩa nhan đề: Nhan đề "Ông Ngoại" gợi nhắc tới hình ảnh người ông hiền lành, tốt bụng, luôn quan tâm chăm sóc cháu. Đồng thời, đây cũng là cách gọi thân mật, đầy yêu thương của người cháu dành cho ông.
câu 4: 1. hình thức: đúng kiểu bài nghị luận xã hội, đủ độ dài, trình bày sạch đẹp, chữ viết rõ ràng, diễn đạt lưu loát. 2. nội dung: học sinh có thể trình bày theo nhiều cách khác nhau song cần đảm bảo được ý cơ bản sau: a. giải thích: - tĩnh lặng: trạng thái yên tĩnh, vắng vẻ, không ồn ào, náo nhiệt. - quen: trở nên thân thuộc, gắn bó, làm cho thành thói quen. - tĩnh lặng trong sân: sự yên tĩnh, vắng vẻ nơi sân vườn. - quen với cái tĩnh lặng trong sân: trở nên thân thuộc, gắn bó với sự yên tĩnh, vắng vẻ nơi sân vườn. - quen dáng ông ngoại: trở nên thân thuộc, gắn bó với dáng ông ngoại. - quen mỗi tháng một lần cọc cạch lên phường lương hưu: trở nên thân thuộc, gắn bó với việc hàng tháng đi lĩnh tiền lương hưu. - tiếng ho của ông ngày càng khô và rời rạc: âm thanh phát ra từ cổ họng khi bị bệnh, không còn ấm áp, vang vọng nữa mà trở nên khô khan, đứt quãng. - lời kêu cứu: lời cầu xin tha thiết, khẩn khoản để thoát khỏi cảnh ngộ khó khăn, đau khổ. => câu văn nói lên nỗi nhớ nhung da diết của dung dành cho ông ngoại. b. phân tích, chứng minh: - dung rất yêu quý ông ngoại, luôn mong ngóng, chờ đợi ông về thăm. - dung cảm nhận được sự già yếu của ông ngoại qua từng hành động, cử chỉ. - dung hiểu rằng thời gian bên cạnh ông sẽ chẳng còn bao lâu nữa. c. đánh giá, liên hệ bản thân: - dung là cô bé ngoan ngoãn, hiếu thảo, biết quan tâm, chăm sóc ông ngoại. - dung cũng chính là hiện thân của tác giả, một người con xa xứ luôn hướng về gia đình, đặc biệt là người ông đáng kính. - mỗi chúng ta hãy trân trọng những giây phút được ở bên cạnh những người thân yêu bởi đó là khoảng thời gian vô cùng quý báu.
câu 5: Trong đoạn trích trên, câu văn gợi suy ngẫm đó chính là: "Thế nghĩa là có hai thế giới ở trong ngôi nhà." Câu văn này thể hiện sự khác biệt giữa hai thế hệ trong gia đình Dung, tạo nên khoảng cách thế hệ. Để gắn kết gia đình và rút ngắn khoảng cách thế hệ, chúng ta cần thực hiện những việc sau đây: 1. Lắng nghe và thấu hiểu: Hãy dành thời gian lắng nghe những chia sẻ, tâm tư của nhau. Điều này giúp cả hai bên hiểu được cảm xúc, suy nghĩ của đối phương. 2. Tôn trọng ý kiến riêng: Mỗi người đều có quyền tự do ngôn luận và đưa ra ý kiến riêng. Chúng ta cần tôn trọng ý kiến của nhau dù đồng ý hay không đồng ý. 3. Chia sẻ kinh nghiệm: Cả hai bên có thể học hỏi từ nhau bằng cách chia sẻ kinh nghiệm, kỹ năng sống. Điều này sẽ giúp mọi người trở nên gần gũi hơn. 4. Tạo môi trường thoải mái: Gia đình cần xây dựng một môi trường thân thiện, ấm áp để mọi thành viên cảm thấy an toàn và yêu thương lẫn nhau. Tóm lại, để gắn kết gia đình và rút ngắn khoảng cách thế hệ, chúng ta cần biết lắng nghe, thấu hiểu, tôn trọng ý kiến riêng và chia sẻ kinh nghiệm. Chỉ khi làm được những điều này, gia đình mới thật sự hòa hợp và hạnh phúc.