câu 1: Thể loại của văn bản trên là văn bản thông tin.
câu 2: Nội dung chính của văn bản: Đấu vật - Nét đẹp cổ truyền trong văn hoá Việt Nam.
câu 3: 1. Theo văn bản, trước khi bước vào trận đấu các đô vật sẽ nhảy một điệu đặc trưng. Đó là nghi lễ đặc biệt của một trận đấu vật. Ra giành. Múa hạc hay xe đài là một lễ nghi thành kính của các đô vật, và còn một hình thức khởi động của đô vật có mang tính dân tộc, vừa là cách trình diễn của đô vật với khán giả, tạo một không khí hào hứng lành mạnh trước khi vào cuộc đấu thực sự. Ngoài ra giàng, hai bên vờn nhau còn đánh đòn tâm lí, gây cho đối phương tư tưởng hoang mang, giao động với những lối ra giành hùng dũng, chân đứng hình con hạc, hay đứng theo kiểu con phượng nhích chân, con dang cất cánh hoặc con công múa xoè, cổ tay uốn lượn, ngón tay múa may mềm dẻo, uốn eo, giống như những nghi thức tay ấn tay quyết của các thầy tế, pháp sư hay phù thủy. 2. Luật lệ trong đấu vật gồm: Để giành chiến thắng, cần nhấc bổng địch thủ hổng cả hai chân lên khỏi mặt đất ("túc ly địa") được coi là thắng, hổng một chân thì không tính. Ngoài ra, vật đổ đối thủ ngửa, lưng vai chạm mặt đất thì thẳng ("lấm lưng trắng bụng"), ngã sấp không tính. Vật không có hòa, phải xác định một thắng một thua (thắng tuyệt đối hay thắng điểm). Ngoài ra không được đấm đá, hay sử dụng những chiêu ăn gian như bấm huyệt, móc xương quai xanh, chẹn hàm, bẻ cổ, lên gối, nắm tóc, xé khố đối thủ, hay khi bị té ngã rồi không được móc chân cho đối thủ ngã theo, v.v...
câu 4: Mục đích và thái độ của người viết được thể hiện qua văn bản: giới thiệu về môn thể thao đấu vật, đồng thời ca ngợi vẻ đẹp của nó.
câu 5: Từ văn bản trên, ta có thể rút ra bài học về việc giữ gìn và phát huy những giá trị văn hoá truyền thống của dân tộc. Đấu vật là một môn thể thao truyền thống của Việt Nam, đã tồn tại hàng nghìn năm nay. Đây là một môn thể thao đòi hỏi sự khéo léo, nhanh nhẹn, sức khỏe và tinh thần thi đấu cao. Đấu vật cũng là một biểu tượng của sức mạnh, tinh thần đoàn kết và lòng tự hào dân tộc. Tuy nhiên, trong thời đại ngày nay, đấu vật đang dần bị mai một. Nhiều người trẻ không còn biết đến môn thể thao này, nhiều lò vật truyền thống cũng đang dần biến mất. Để giữ gìn và phát huy những giá trị văn hoá truyền thống của dân tộc, chúng ta cần có những hành động cụ thể. Trước hết, chúng ta cần tuyên truyền, giới thiệu về môn thể thao đấu vật đến với đông đảo quần chúng nhân dân, đặc biệt là giới trẻ. Chúng ta cần tổ chức các giải đấu vật thường xuyên, quy mô lớn để thu hút sự tham gia của mọi người. Bên cạnh đó, chúng ta cần bảo tồn và phát triển các lò vật truyền thống. Các lò vật này là nơi lưu giữ những bí quyết, kinh nghiệm đấu vật của cha ông ta. Chúng ta cần hỗ trợ tài chính, kỹ thuật cho các lò vật này để họ có thể tiếp tục hoạt động hiệu quả. Ngoài ra, chúng ta cũng cần xây dựng các cơ sở hạ tầng phục vụ cho môn thể thao đấu vật, như sân bãi, nhà thi đấu,... Cuối cùng, chúng ta cần nâng cao chất lượng đào tạo vận động viên đấu vật. Vận động viên đấu vật cần được huấn luyện bài bản, khoa học để có thể đạt được thành tích cao trong các giải đấu. Tóm lại, để giữ gìn và phát huy những giá trị văn hoá truyền thống của dân tộc, chúng ta cần có những hành động cụ thể. Chỉ khi tất cả chúng ta chung tay góp sức, môn thể thao đấu vật mới có thể phát triển bền vững và trở thành niềm tự hào của dân tộc Việt Nam.