Nguyễn Bính và Chế Lan Viên đều là những nhà thơ nổi tiếng trong phong trào Thơ mới trước Cách mạng tháng Tám năm 1945. Nếu như Nguyễn Bính được coi là "nhà thơ quê mùa nhất" thì Chế Lan Viên lại được mệnh danh là "nhà thơ vĩ đại nhất". Hai nhà thơ có nhiều điểm khác nhau về phong cách sáng tác nhưng họ cũng có chung một số đặc điểm quan trọng. Cả hai đều rất tài hoa, tinh tế trong việc sử dụng ngôn từ để tạo nên những hình ảnh đẹp đẽ, giàu sức gợi cảm. Họ cũng thường xuyên thể hiện tình yêu quê hương, đất nước, con người Việt Nam thông qua các tác phẩm của mình. Tuy nhiên, mỗi nhà thơ lại có cách tiếp cận riêng đối với chủ đề này. Trong bài thơ "Thôn Đoài ngồi nhớ thôn Đông", Nguyễn Bính đã miêu tả cảnh vật thiên nhiên tươi đẹp, thanh bình của làng quê Việt Nam. Hình ảnh "thôn Đoài" và "thôn Đông" tượng trưng cho sự gắn bó, thân thiết giữa hai vùng đất. Tác giả đã sử dụng những hình ảnh quen thuộc, gần gũi với đời sống nông thôn như "cây đa", "sông dài", "bến nước",... để tạo nên bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp. Bên cạnh đó, Nguyễn Bính còn thể hiện nỗi nhớ da diết của chàng trai dành cho cô gái. Nỗi nhớ ấy được thể hiện qua câu hỏi tu từ "Một người chín nhớ mười mong một người?". Câu hỏi này không chỉ đơn thuần là lời bộc bạch của nhân vật trữ tình mà còn mang ý nghĩa sâu sắc hơn. Nó thể hiện khát vọng được đoàn tụ, sum họp của đôi lứa yêu nhau. Trong bài thơ "Nhớ bản sương giăng, nhớ đèo mây phủ", Chế Lan Viên đã khắc họa vẻ đẹp hùng vĩ, tráng lệ của núi rừng Tây Bắc. Hình ảnh "bản sương giăng", "đèo mây phủ" gợi lên khung cảnh thiên nhiên hoang sơ, huyền ảo. Tác giả đã sử dụng những hình ảnh ẩn dụ, so sánh để làm nổi bật vẻ đẹp của núi rừng Tây Bắc. Bên cạnh đó, Chế Lan Viên còn thể hiện tình yêu tha thiết của mình đối với mảnh đất Tây Bắc. Tình yêu ấy được thể hiện qua câu thơ "Khi ta ở, chỉ là nơi đất ở/ Khi ta đi, đất đã hóa tâm hồn!". Câu thơ này khẳng định rằng dù chúng ta có đi đâu thì vẫn luôn mang theo trong mình hình bóng của quê hương, đất nước. Như vậy, cả hai bài thơ đều thể hiện tình yêu quê hương, đất nước, con người Việt Nam. Tuy nhiên, mỗi bài thơ lại có cách thể hiện riêng biệt. Bài thơ của Nguyễn Bính mang đậm chất trữ tình, lãng mạn, thể hiện nỗi nhớ da diết của chàng trai dành cho cô gái. Còn bài thơ của Chế Lan Viên lại mang tính chất sử thi, hào hùng, thể hiện tình yêu tha thiết của tác giả đối với mảnh đất Tây Bắc.