Ngọc Phương Câu thơ "Khi chiếc lá xa cành/ Lá không còn màu xanh/ Mà sao em xa anh/ Đời vẫn xanh rờn rợi" gợi lên một triết lý sâu sắc về sự mất mát và sự sống.
Bài thơ sử dụng hình ảnh chiếc lá rời cành để tượng trưng cho sự chia ly, sự mất mát tình yêu giữa người con gái và người con trai. Chiếc lá xa cành, mất đi màu xanh tươi, tượng trưng cho tình yêu đã mất đi sự tươi mới, rạng rỡ. Tuy nhiên, "đời vẫn xanh rờn rợi" cho thấy sự sống vẫn tiếp diễn, vẫn tươi đẹp dù có mất mát. Điều này gợi mở về sự bền bỉ, mạnh mẽ của cuộc sống, dù có những tổn thương, mất mát thì cuộc sống vẫn tiếp tục vận động, vẫn tràn đầy sức sống. Tác giả muốn nhắn nhủ rằng, dù tình yêu có kết thúc, cuộc sống vẫn tiếp tục, vẫn có những điều tươi đẹp khác đang chờ đợi.
Sự tương phản giữa hình ảnh chiếc látàn úa và "đời vẫn xanh rờn rợi" tạo nên một vẻ đẹp đầy triết lý. Nó không chỉ nói về sự mất mát trong tình yêu mà còn nói về sự lạc quan, niềm tin vào cuộc sống. Bài thơ mang đến một thông điệp tích cực, khích lệ con người vượt qua khó khăn, tiếp tục sống và tìm kiếm những giá trị mới trong cuộc đời. Sự đơn giản trong ngôn từ nhưng lại chứa đựng một ý nghĩa sâu xa, khiến người đọc phải suy ngẫm.