Nguyễn Dữ là một tác giả tiêu biểu "có thể ví như ngôi sao sáng trên bầu trời văn học trung đại Việt Nam trong thế kỷ XVI" (Hoài Thanh). Các tác phẩm của ông đều gửi gắm những tư tưởng, triết lý sống sâu xa. Trong đó nổi bật nhất có thể kể đến là "Chuyện người con gái Nam Xương". Tác phẩm đã khắc họa thành công hình tượng Vũ Nương - người phụ nữ mang đầy đủ những vẻ đẹp của một người phụ nữ truyền thống nhưng lại chịu nhiều bất hạnh trong cuộc đời.Tác phẩm được viết bằng chữ Hán, thuộc thể văn truyền kỳ. Nội dung câu chuyện xoay quanh số phận bất hạnh của Vũ Nương - người con gái xinh đẹp, nết na. Nàng lấy chồng là Trương Sinh, vốn là một người ít học, lại có tính đa nghi, phòng ngừa quá mức. Khi chồng đi lính, nàng ở nhà chăm sóc mẹ già con nhỏ. Mẹ Trương Sinh vì quá nhớ con mà dần sinh ốm, mặc dù Vũ Nương đã hết lòng chạy chữa nhưng vẫn không qua khỏi. Đến khi chiến tranh kết thúc, Trương Sinh trở về, nghe lời con nhỏ nên đã nghi ngờ vợ thất tiết. Vũ Nương đau khổ đến tột cùng để minh oan cho bản thân mình, nàng đã gieo mình xuống sông Hoàng Giang tự vẫn. Sau này, khi đã hiểu rõ mọi chuyện thì chàng mới nhận ra sai lầm của mình. Ở dưới thủy cung, Vũ Nương gặp Phan Lang - một người cùng làng cũng do cứu mạng Linh Phi nên sau khi chết được Linh Phi báo đáp. Vũ Nương nhờ Phan Lang gửi chiếc hoa vàng và lời nhắn cho Trương Sinh. Biết chồng đã lập đàn giải oan cho mình, Vũ Nương trở về ân cần hỏi han, phảng phất nét buồn nhưng rồi nàng cũng từ biệt cả gia đình biến mất.Qua tác phẩm, ta thấy được Vũ Nương hiện lên với rất nhiều vẻ đẹp đáng quý. Trước tiên, nàng là một người phụ nữ đảm đang, hiếu thảo. Khi chồng đi lính, một mình Vũ Nương phải lo toan mọi việc lớn nhỏ trong gia đình. Để giữ trọn chữ hiếu với cha mẹ chồng, nàng đã dùng tiền của mình mua thuốc thang lễ bái thần phật và lấy cái ghế - cái giường còn ấm áp hơi người mà ngồi. Hành động ấy vừa thể hiện sự hiếu kính với mẹ chồng, vừa giúp bà nguôi ngoai nỗi nhớ thương con trai. Không chỉ vậy, Vũ Nương còn là một người mẹ hiền, yêu thương con hết mực. Vì sợ bé Đản sẽ cảm thấy thiếu vắng tình yêu thương của cha mà Vũ Nương đã chỉ vào bóng mình trên tường và nói rằng đó là cha Đản. Chính chi tiết này đã gây ra bi kịch sau này cho nàng. Bên cạnh đó, Vũ Nương còn là một người phụ nữ giàu lòng vị tha, yêu chồng và luôn chung thủy. Khi biết chồng nghĩ mình thất tiết, nàng đã cố gắng giải thích nhưng không được. Cuối cùng, Vũ Nương chọn cách trầm mình xuống sông Hoàng Giang để chứng minh sự trong sạch của bản thân. Cái chết của nàng chính là lời tố cáo xã hội phong kiến nam quyền đầy bất công với người phụ nữ. Như vậy, Vũ Nương chính là hình mẫu tiêu biểu cho người phụ nữ đức hạnh thời xưa.Bên cạnh xây dựng hình tượng nhân vật, Nguyễn Dữ còn sử dụng nhiều nghệ thuật đặc sắc khác. Đầu tiên phải kể đến là việc tác giả đã khéo léo đan xen các yếu tố thực ảo, hư cấu làm câu chuyện trở nên hấp dẫn hơn. Ngoài ra, cốt truyện cũng được xây dựng theo mô típ quen thuộc của truyện truyền kì: nhân vật chính gặp phải bi kịch, bị đuổi khỏi cộng đồng, tìm đến sự trợ giúp của siêu nhiên và được giải oan. Cùng với đó, ngôn ngữ kể chuyện vô cùng trang trọng, súc tích càng làm tăng thêm sức hấp dẫn cho tác phẩm.Như vậy, "Chuyện người con gái Nam Xương" đã phản ánh chân thực số phận bất hạnh của người phụ nữ dưới chế độ phong kiến. Đồng thời ca ngợi những phẩm chất tốt đẹp của họ. Qua đây, chúng ta càng thêm trân trọng và yêu mến những người phụ nữ hơn nữa.