1755. - "kẻ khó sao đàn môi thánh thót, người nghèo hèn sao réo rắt đàn đồng? sáo ngân rung như tiếng đàn người cũ, sao thoáng chừng như giọng nhớ người thương?" rồi chồng em hồi tưởng laị, 1760. những ngày xưa đang tuổi gái trai, nhận ra em, mừng vui dựng nhà, gặp bạn tình, ăn làm thỏa dạ. không vấn vương bằng sợi tơ nhện, mười đêm chuyện nhỏ to êm đềm, 1765. như đôi uyên ương cửa hang ngấp nghé, hoa khẳm cuối dòng nẩy lá non tươi, chỉ vàng, đỏ, lụa là lại vây quanh cô gái quá thời, lại như hoa sớm ngậm sương, như cô gái kinh vẩy khăn thêu hình chim yếng, 1770. đã nên duyên xin chớ phụ tình, đôi ta yêu nhau, yêu đền khi tóc ngá hoa râm, yêu đến khi đầu bạc, không mắng em vụng về, không bảo em lười mà chê, [...] 1780. được sống bên nhau mong ước thỏa lòng, nhưng còn người vợ cũ bên chồng? chồng em sắp của và mười hai tấm khăn, đồ lạc trong nhà chia đều hai phần, chia ngựa chia cả yên lẫn nhạc, (trích tiễn dặn người yêu -truyện thơ dân tộc thaí) chủ thích tiễnặn người yêu (xống chụ xon xao) là truyện thơ nổi tiếng của dân tộc thaí, một trong những truyện thơ hay nhất trong kho tàng truyện thơ dân gian việt nam. chàng trai - nhân vật trong tác phẩm - đã kể lại câu chuyện tình yêu và hôn nhân của chính mình. đó là chuyện đôi trai gái gắn bó với nhau từ thời thơ ấu, lớn lên yêu nhau. cha mẹ cô gái chê chàng trai nghèo nên gả cô cho một người giàu có. cô gái đau khổ nhưng bất lực, còn chàng trai quyết ra đi làm giàu với mong ước trở về chuộc lại người yêu. khi người chồng hết hạn ở rể, cô đành phải về 5