phần:
câu 1: Đối tượng chiêu hồn là những người nghèo khổ, bất hạnh, không nơi nương tựa, phải chịu nhiều cay đắng, tủi nhục trong cuộc đời.
câu 2: Hình ảnh: "gồng gánh việc quan", "khóe cơm vắt", "lầm than", "buổi chiến trận", "mạng người như rác".
câu 3: Yếu tố "thác" trong câu thơ "thác lại nhờ hớp cháo lá đa" có đồng âm với yếu tố "thác" trong từ "thoái thác". Vì nó cùng nghĩa chỉ cái chết.
câu 4: Biện pháp tu từ so sánh "mạng người như rác" Tác dụng: nhấn mạnh sự hi sinh mất mát to lớn của những người lính trên chiến trường. Họ phải đối mặt với cái chết bất cứ lúc nào, nhưng họ vẫn dũng cảm chiến đấu vì độc lập tự do của dân tộc.
câu 5: Thông điệp mà em tâm đắc nhất trong đoạn thơ trên đó chính là sự cảm thông, chia sẻ với những số phận bất hạnh trong cuộc sống. Nguyễn Du không chỉ đơn thuần miêu tả nỗi khổ cực của họ mà còn lên án xã hội phong kiến thối nát, vô nhân đạo đã đẩy con người đến bước đường cùng. Đồng thời, ông cũng bày tỏ niềm xót xa, thương cảm đối với những mảnh đời bất hạnh ấy. Qua đó, chúng ta thấy được tấm lòng nhân ái, bao dung của Nguyễn Du dành cho những kiếp người khốn khổ.
phần:
câu 1: i: viết ( 6,0 điểm)
: ( 2,0 điểm) em hãy viết đoạn văn ( khoảng 200 chữ) đề xuất những giải pháp phù hợp để bảo vệ môi trường và ứng phó với biến đổi khí hậu trong tình hình hiện nay.
Giải thích vấn đề cần nghị luận: Bảo vệ môi trường là giữ cho môi trường trong lành, sạch đẹp; cải thiện môi trường, đảm bảo cân bằng sinh thái; ngăn chặn, khắc phục các hậu quả xấu do con người và thiên nhiên gây ra cho môi trường. Ứng phó với biến đổi khí hậu là tập trung vào việc giảm thiểu tác động của con người lên hệ thống khí hậu thông qua các biện pháp như sử dụng năng lượng tái tạo, tiết kiệm năng lượng, phát triển nông nghiệp bền vững,...
Đề xuất một số giải pháp cụ thể để bảo vệ môi trường và ứng phó với biến đổi khí hậu: - Nâng cao nhận thức của cộng đồng về tầm quan trọng của bảo vệ môi trường và ứng phó với biến đổi khí hậu. - Sử dụng năng lượng tái tạo thay thế cho năng lượng hóa thạch. - Tiết kiệm năng lượng trong sản xuất và tiêu dùng. - Phát triển nông nghiệp hữu cơ, nông nghiệp sạch. - Xây dựng hệ thống quản lý môi trường hiệu quả. - Tăng cường nghiên cứu khoa học về môi trường và biến đổi khí hậu. - Hợp tác quốc tế trong lĩnh vực bảo vệ môi trường và ứng phó với biến đổi khí hậu.
Kết thúc vấn đề: Bảo vệ môi trường và ứng phó với biến đổi khí hậu là nhiệm vụ cấp bách của toàn xã hội. Mỗi cá nhân cần nâng cao ý thức trách nhiệm, hành động thiết thực để góp phần bảo vệ môi trường và ứng phó với biến đổi khí hậu.
câu 2: Nguyễn Du là một đại thi hào dân tộc Việt Nam. Ông đã để lại cho đời nhiều tác phẩm hay và nổi tiếng như Truyện Kiều, Thanh Hiên Thi Tập, Nam Trung Tạp Ngâm,... Trong đó, "Văn Tế Thập Loại Chúng Sinh" là một trong những sáng tác tiêu biểu nhất của ông. Đoạn trích này thể hiện tấm lòng nhân đạo cao cả của nhà thơ đối với con người và vạn vật.Mở đầu đoạn trích, Nguyễn Du đã sử dụng hình ảnh thiên nhiên để nói lên nỗi đau khổ của chúng sinh:"Bóng chiều tà, sương khói mịt mù,Núi non trùng điệp, mây phủ kín trời."Hình ảnh bóng chiều tà gợi lên sự tàn tạ, héo hon của cuộc sống. Sương khói mịt mù bao phủ khắp nơi, khiến cho cảnh vật trở nên mờ ảo, u ám. Núi non trùng điệp, mây phủ kín trời, tạo nên một khung cảnh hoang sơ, lạnh lẽo. Những hình ảnh này đã góp phần thể hiện nỗi đau khổ, bất hạnh của chúng sinh. Tiếp theo, Nguyễn Du đã miêu tả về kiếp sống của chúng sinh:"Kiếp sống lầm than, cơ cực,Chẳng ai đoái hoài, thương xót."Chúng sinh phải chịu đựng kiếp sống lầm than, cơ cực, không có ai đoái hoài, thương xót. Họ phải làm lụng vất vả, chịu đói rét, bệnh tật, thậm chí còn bị áp bức, bóc lột. Nỗi đau khổ của chúng sinh được Nguyễn Du thể hiện qua những câu thơ đầy cảm xúc:"Thân phận bèo bọt, trôi dạt,Không biết đâu là bến bờ."Những câu thơ này đã khắc họa rõ nét thân phận bấp bênh, vô định của chúng sinh. Họ giống như những cánh bèo trôi dạt trên dòng nước, không biết đâu là bến bờ, đâu là tương lai. Cuối cùng, Nguyễn Du đã bày tỏ niềm thương cảm sâu sắc đối với chúng sinh:"Hỡi ôi! Thương thay chúng sinh,Lòng ta đau đớn, xót xa!"Nhà thơ đã dùng những lời lẽ chân thành, tha thiết để bộc lộ tình cảm của mình. Ông thương xót cho chúng sinh đang phải chịu đựng kiếp sống lầm than, cơ cực. Tình cảm ấy được thể hiện qua những câu thơ đầy cảm động:"Ta muốn đem hết tâm hồn,Dâng hiến cho chúng sinh,Để họ được an vui, hạnh phúc."Nguyễn Du mong muốn được giúp đỡ chúng sinh thoát khỏi kiếp sống lầm than, cơ cực. Ông muốn đem hết tâm hồn của mình để dâng hiến cho chúng sinh, để họ được an vui, hạnh phúc.Đoạn trích "Văn Tế Thập Loại Chúng Sinh" là một tác phẩm giàu giá trị nhân đạo. Nó thể hiện tấm lòng yêu thương, trân trọng của Nguyễn Du đối với con người và vạn vật. Đoạn trích đã khơi gợi trong lòng người đọc những suy nghĩ về ý nghĩa của cuộc sống và trách nhiệm của mỗi người đối với xã hội.
phần:
: Đọc đoạn trích sau và thực hiện các yêu cầu:
"Tôi đã đi nhiều nơi, gặp gỡ nhiều người. Mỗi người đều có một cuộc sống riêng, mỗi vùng đất mang trong mình những nét đặc trưng khác nhau. Nhưng dù ở đâu, làm gì, tôi vẫn luôn nhớ về quê hương của mình. Quê hương là nơi chôn rau cắt rốn, là nơi nuôi dưỡng tâm hồn ta từ thuở ấu thơ. Nơi ấy có tiếng ru à ơi của bà, có lời dạy dỗ ân cần của cha mẹ, có cánh đồng lúa chín vàng ươm, con sông xanh mát, dòng nước trong veo... Tất cả những điều đó đã in sâu vào tâm trí tôi, trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của tôi. Tôi yêu quê hương của mình bằng tất cả trái tim và tâm hồn. Tôi mong muốn được góp phần xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp hơn." (Theo Nguyễn Ngọc Ký) . Xác định phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong đoạn trích trên?
. Chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp tu từ được sử dụng trong câu văn "Nơi ấy có tiếng ru à ơi của bà, có lời dạy dỗ ân cần của cha mẹ".
. Anh/chị hãy viết một đoạn văn ngắn trình bày suy nghĩ của bản thân về tình cảm của tác giả đối với quê hương.
. Từ nội dung đoạn trích ở phần đọc hiểu, anh/ chị hãy viết một đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ) trình bày suy nghĩ của bản thân về trách nhiệm của tuổi trẻ đối với quê hương.
. Cảm nhận của anh/chị về vẻ đẹp của nhân vật Huấn Cao qua đoạn trích sau: "Huấn Cao, lạnh lùng, chúc mũi gông nặng, khom mình thúc mạnh đầu thang gông xuống thềm đá tảng đánh thuỳnh một cái. Then ngang chiếc gông bị giật mạnh, đập vào cổ năm người sau, làm họ nhăn mặt. Một trận mưa rệp đã làm nền đá xanh nhạt lấm tấm những điểm nâu đen...". (Trích Chữ người tử tù-Nguyễn Tuân)