phần:
câu 1: Phương thức biểu đạt chính của văn bản trên là tự sự.
câu 2: Ngôi kể của văn bản: ngôi thứ nhất.
câu 3: Hình ảnh người cha trong đoạn trích hiện lên trong cảm nhận của nhân vật tôi là một người cha nghiêm khắc, cứng nhắc và gia trưởng. Ông luôn áp đặt suy nghĩ và quan điểm của mình lên con cái, khiến cho mối quan hệ giữa cha con trở nên căng thẳng và xa cách. Nhân vật tôi cảm thấy bị gò bó, ngột ngạt bởi sự kiểm soát của cha, dẫn đến việc cậu ta phản ứng gay gắt và bỏ nhà đi.
câu 4: Nhân vật tôi đã nhận ra rằng: Cha yêu thương gia đình, quan tâm tới mọi người; cha muốn mọi người phải sống nề nếp, quy củ, tránh xa tệ nạn xã hội.
câu 5: Từ khi người cha về nghỉ hưu, cuộc sống của gia đình đặc biệt là nhân vật tôi có nhiều thay đổi: + Cha khoác ba lô về hẳn nhà, nghỉ hưu. Một ba lô quân phục màu phân ngựa. Hai đôi giày đen một cũ một mới. Một mũ kê-pi. Chín cái huân, huy chương đỏ rực, vàng chóe. Một đôi dép đúc mòn vẹt gót. Nghe nói cha cất giữ từ hồi ở Trường Sơn. + Cha trở nên nghiêm khắc, khắt khe hơn. Ông nhắc nhở mọi người phải chú ý ăn uống, đi lại, ngủ nghỉ, chơi bời sao cho hợp lí. Đặc biệt là phải tránh xa ma túy, tệ nạn xã hội vì mọi người còn non nớt, rất dễ sa ngã. + Khi bị cha đánh, nhân vật tôi giận dữ, cãi lại cha. Tôi cho rằng bấy lâu nay cha vắng nhà, mẹ và chị gái thoải mái, dễ chịu hơn. Còn tôi thì không được như vậy. Vì thế, tôi thấy cha thật đáng ghét.
câu 6: 1. Thái độ của nhân vật tôi trong câu nói: "Chẳng có gì cả! Con nói là, - tôi nhấn mạnh từng chữ - con chán ghét cha và cả những điều cha nghĩ, những gì cha nói và cha làm. Cha đã biến cả nhà ta thành trại lính" là thái độ bất bình, phản ứng gay gắt trước cách giáo dục của cha. Nhân vật tôi muốn khẳng định rằng cậu không hề thích lối giáo dục cứng nhắc, khuôn mẫu của cha. Cậu mong muốn được sống tự do, thoải mái theo sở thích cá nhân. Tuy nhiên, đây chỉ là suy nghĩ nông nổi của một chàng thanh niên trẻ tuổi, thiếu kinh nghiệm sống. 2. Nhận xét: Việc đưa ra nhận xét cần dựa trên quan điểm cá nhân của mỗi người. Có thể tham khảo gợi ý sau: - Cách giáo dục của cha nhân vật tôi tuy có phần cứng nhắc, khuôn mẫu nhưng nó xuất phát từ tình yêu thương, mong muốn con cái trở nên tốt đẹp hơn. - Nhân vật tôi còn trẻ tuổi, chưa có nhiều trải nghiệm nên chưa thấu hiểu tấm lòng của cha. - Qua câu chuyện, chúng ta thấy được tầm quan trọng của việc cân bằng giữa sự tự do cá nhân và trách nhiệm đối với gia đình, xã hội.
câu 7: Tình cảm của người cha dành cho con trong văn bản thật đặc biệt vì nó được biểu hiện qua hành động cụ thể chứ không phải lời nói suông. Người cha quan tâm tới sức khỏe của con nên nhắc nhở con gái ăn uống đầy đủ; chăm sóc giấc ngủ của con nên dặn dò con trai đóng cửa sổ trước khi đi ngủ; dạy dỗ con cách ứng xử đúng mực với khách khứa, bạn bè; ...
câu 8: Bài học: cần phải tôn trọng lẫn nhau; cần phải thấu hiểu hoàn cảnh gia đình; cần phải yêu thương, quan tâm tới cha mẹ nhiều hơn,...
phần:
: II. Viết bài văn trình bày ý kiến của em về vai trò của ý chí, nghị lực của con người trong cuộc sống - Ý chí là gì? Nghị lực là gì? - Biểu hiện của ý chí và nghị lực trong đời sống. - Vai trò của ý chí và nghị lực đối với mỗi cá nhân cũng như toàn xã hội. - Mở rộng vấn đề.