avatar
Phương Trinh

5 giờ trước

viết một chuyện kể sáng tạo dựa theo bài người con gái Nam xương khoảng 1.000 chữ có sử dụng các yếu tố miêu tả biểu cảm

thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Phương Trinh

Làm sao để có câu trả lời hay nhất?

  • Luôn có GIẢI THÍCH các bước giải
  • Không copy câu trả lời của Timi
  • Không sao chép trên mạng
  • Không spam câu trả lời để nhận điểm
  • Spam sẽ bị khóa tài khoản
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

5 giờ trước

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Trong cuộc sống, chúng ta đã từng nghe qua rất nhiều câu chuyện về những người phụ nữ tài giỏi và đức hạnh. Họ là những tấm gương sáng cho sự hy sinh, lòng vị tha và tình yêu thương gia đình. Một trong số đó chính là nhân vật Vũ Nương trong tác phẩm "Chuyện người con gái Nam Xương" của Nguyễn Dữ.
Vũ Nương tên thật là Vũ Thị Thiết, xuất thân từ một gia đình nghèo khó nhưng lại mang trong mình vẻ đẹp thuần khiết và tâm hồn cao quý. Nàng được gả cho Trương Sinh - một chàng trai giàu có nhưng tính cách đa nghi và hay ghen tuông. Cuộc sống hôn nhân của họ không mấy êm đềm khi Trương Sinh phải đi lính, để lại Vũ Nương một mình chăm sóc mẹ già và con nhỏ.
Trong thời gian chồng vắng nhà, Vũ Nương luôn giữ gìn khuôn phép, hiếu thảo với mẹ chồng và hết mực yêu thương con cái. Tuy nhiên, do hiểu lầm về một chiếc bóng trên tường, Trương Sinh trở nên nghi ngờ vợ mình không chung thủy. Anh ta mắng nhiếc và đuổi nàng ra khỏi nhà, khiến Vũ Nương đau khổ vô cùng.
Để chứng minh sự trong sạch của mình, Vũ Nương đã gieo mình xuống sông Hoàng Giang tự vẫn. Nhưng may mắn thay, nàng được Linh Phi cứu giúp và đưa đến động rùa dưới long cung. Tại đây, nàng gặp được Phan Lang - một người cùng làng cũng được Linh Phi cứu giúp sau khi bị cá kình nuốt vào bụng. Qua lời kể của Phan Lang, Vũ Nương biết được tin tức về chồng con và mong muốn được giải oan.
Nhờ sự giúp đỡ của Linh Phi và Phan Lang, Vũ Nương được trở về trần gian. Khi gặp lại chồng, nàng chỉ nói vài lời rồi biến mất. Hình ảnh Vũ Nương hiện lên giữa dòng sông, rực rỡ như ánh trăng rồi biến mất mãi mãi, thể hiện sự thanh cao và bất tử của nàng trong lòng mọi người.
Câu chuyện về Vũ Nương đã để lại trong tôi nhiều suy nghĩ. Tôi cảm thấy xót xa cho số phận bất hạnh của nàng, đồng thời cũng ngưỡng mộ trước phẩm chất cao quý và lòng vị tha của nàng. Vũ Nương là một tấm gương sáng về lòng hiếu thảo, sự hy sinh và tình yêu thương gia đình. Câu chuyện của nàng đã nhắc nhở chúng ta về giá trị của lòng trung thực, sự bao dung và lòng nhân ái trong cuộc sống.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Thanhtrucbiettuott

4 giờ trước

Phương Trinh Câu chuyện sáng tạo dựa theo truyện "Người con gái Nam Xương" --- Tôi là một người dân trong làng Nam Xương, nơi từng chứng kiến cuộc đời bi thương của Vũ Thị Thiết. Câu chuyện ấy không chỉ là lời kể trong sách sử, mà còn là một ký ức đau đáu trong lòng chúng tôi – những người đã sống và chứng kiến. Tôi xin kể lại câu chuyện ấy, bằng cảm nhận và những điều mà đôi mắt mình đã thấy. --- 1. Hạnh phúc mong manh Vũ Thị Thiết là một cô gái nổi tiếng trong làng, không chỉ bởi nhan sắc mặn mà mà còn bởi tính tình đức hạnh, hiền hậu. Khi nàng lấy Trương Sinh – một chàng trai nhà khá giả nhưng ít học, ai cũng nghĩ rằng nàng sẽ sống một đời bình yên. Mỗi lần đi chợ gặp Vũ Thị Thiết, tôi đều thấy đôi mắt nàng sáng ngời niềm hạnh phúc. Ngày Trương Sinh chuẩn bị ra trận, nàng cẩn thận gói ghém từng món đồ cho chồng. Bàn tay mềm mại của nàng run rẩy khi buộc lại mảnh khăn, đôi mắt rưng rưng nhưng miệng vẫn cố mỉm cười. "Chàng cứ yên tâm mà đi, em ở nhà sẽ lo cho mẹ và con," nàng nói. Lời nói nhẹ nhàng nhưng chứa đựng cả một trời hy sinh và nhẫn nại. --- 2. Những tháng ngày đợi chờ Trương Sinh đi rồi, cả làng vẫn thấy Vũ Thị Thiết ngày ngày tất bật. Nàng chăm sóc mẹ chồng từng bát cháo, từng viên thuốc, luôn miệng an ủi bà: "Mẹ ráng giữ gìn sức khỏe, ngày đoàn tụ sẽ sớm đến thôi." Lòng nàng đầy lo lắng, nhưng chưa một lần oán thán. Khi con trai ra đời, nàng lại một mình gánh vác cả gia đình. Những đêm trăng sáng, tôi thấy nàng bế con ngồi bên hiên nhà, chỉ vào bóng mình trên tường và nói: "Cha con đó, cha con đang trông chừng hai mẹ con mình." Đứa bé ngây thơ nhìn bóng dáng dài in trên tường, gọi to: "Cha! Cha!" Mỗi lần như vậy, tôi thấy mắt nàng ánh lên niềm hy vọng nhưng cũng trĩu nặng nỗi buồn. --- 3. Ngày trở về đầy nghiệt ngã Ngày Trương Sinh trở về, cả làng náo nức đón người lính trẻ. Nhưng không ai ngờ, niềm vui ấy lại là khởi đầu cho bi kịch. Đứa con thơ vô tình kể: "Mẹ hay chỉ cha trên tường mỗi tối." Lời nói ngây dại ấy khiến Trương Sinh nổi giận, nghi ngờ vợ mình không chung thủy. Tôi nhớ hôm đó, khi Trương Sinh đập bàn, quát lớn, Vũ Thị Thiết chỉ lặng im rơi nước mắt. Nàng giải thích, cầu xin, nhưng trái tim của Trương Sinh đã bị lòng ghen tuông che phủ. Hắn đuổi nàng ra khỏi nhà, không một chút thương xót. --- 4. Cái chết oan khuất Tôi đã đứng ở bến sông hôm ấy. Nàng mặc bộ áo trắng tinh khôi, đôi mắt nhìn xa xăm về phía dòng nước chảy xiết. Gió thổi tung mái tóc đen mượt, nhưng không che giấu được gương mặt đầy đau khổ. Nàng quỳ xuống, nước mắt lăn dài: "Hỡi trời cao chứng giám, lòng ta trước sau như một. Chỉ mong cái chết này có thể minh oan cho ta." Rồi nàng gieo mình xuống sông. Dòng nước cuốn lấy thân hình mảnh mai, mang nàng đi xa. Làng Nam Xương chìm trong im lặng. Ai cũng đau lòng, nhưng không ai dám lên tiếng trước sự bất công mà nàng phải chịu đựng. --- 5. Sự thật hé lộ Mấy ngày sau, đứa con nhỏ lại vô tình nói với Trương Sinh: "Cha ơi, cha trên tường sao không chơi với con nữa?" Lúc này, hắn mới hiểu ra tất cả. Đó chỉ là bóng của Vũ Thị Thiết in lên tường – một cách mà nàng dùng để an ủi con trong những ngày hắn xa nhà. Trương Sinh hối hận đến tột cùng, nhưng đã quá muộn. Hắn lập một đàn cúng lớn bên bến sông, mong linh hồn nàng trở về. Đêm đó, trong làn khói mờ ảo, tôi nhìn thấy bóng dáng nàng hiện lên. Giọng nói dịu dàng vang vọng: “Thiếp không thể trở về nhân gian, chỉ mong chàng chăm sóc con và sống tốt phần đời còn lại.” Nói rồi, nàng biến mất vào màn đêm. Dòng sông như khóc than, lặng lẽ trôi mãi. --- 6. Ký ức còn mãi Đã nhiều năm trôi qua, nhưng mỗi lần ra bến sông, tôi vẫn nghe thấy tiếng sóng vỗ như lời thì thầm của Vũ Thị Thiết. Người con gái ấy, dù đã rời xa cõi đời, vẫn sống mãi trong lòng những người dân làng Nam Xương. Nàng là biểu tượng cho sự hy sinh, lòng vị tha và nỗi đau oan khuất của người phụ nữ Việt Nam thời phong kiến. Tôi vẫn nhớ ánh mắt buồn của nàng hôm đó – ánh mắt mà tôi tin, mãi mãi sẽ không ai có thể quên.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 1
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
Location Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved