câu 1: - Thể loại: Truyền kỳ mạn lục thuộc thể loại truyện truyền kỳ. Đây là thể loại văn xuôi tự sự thời trung đại, nội dung chủ yếu là tập hợp những câu chuyện ghi chép những điều kì lạ được lưu truyền trong dân gian. Những câu chuyện này mang đậm màu sắc hoang đường, kì ảo, qua đó phản ánh hiện thực cuộc sống. - Phương thức biểu đạt chính: Tự sự
câu 2: Theo đoạn trích, tính cách của Tử Hư được Dương Trạm răn đe và sửa đổi là tính hay kiêu căng.
câu 3: Nhân vật người kể chuyện trong đoạn trích trên là tác giả Nguyễn Dữ.
câu 4: Điều khiến Dương Trạm được Đức Đế Quân khen là có bụng tốt và tâu xin cho làm chức trực lại ở cửa Tử Đồng là: "Ta thuở sống không có một điều thiện nào đáng khen, chỉ có hay giữ điều tín thực đối với thầy bạn, quý trọng những tờ giấy có chữ, hễ thấy rơi vãi liền nhặt mà đốt đi".
câu 5: Từ Hán Việt "kiềm thúc" được hiểu là sự hạn chế hoặc kìm hãm hành động của ai đó. Trong ngữ cảnh này, nó ám chỉ việc Phạm Tử Hư bị Dương Trạm ngăn cản và khuyên nhủ về thói quen tự cao tự đại của anh ta.
câu 6: - Những chi tiết kì ảo trong đoạn trích: + Dương Trạm chết nhưng bỗng nhiên xuất hiện trong đám mây ngũ sắc, ngồi trên kiệu vàng, có người hầu hạ. + Phạm Tử Hư nhìn thấy cảnh ấy nhưng Dương Trạm xua tay bảo đừng chào hỏi vội, hãy đợi tối mai đến Đền Trấn Vũ để cùng tâm sự. + Dương Trạm kể lại cuộc sống của mình dưới âm phủ và việc ông được cử lên Thiên Tào báo danh. - Hiệu quả nghệ thuật của chi tiết kì ảo: + Tạo nên màu sắc hoang đường, huyền bí cho câu chuyện. + Làm tăng thêm sự hấp dẫn, lôi cuốn cho tác phẩm. + Thể hiện quan niệm của tác giả về thế giới tâm linh, về luật nhân quả.
câu 7: Nội dung chính của đoạn trích: Kể về cuộc hội ngộ đầy bất ngờ giữa Phạm Tử Hư và Dương Trạm - thầy dạy cũ của ông. Qua đó thể hiện sự trân trọng, đề cao đạo lí "uống nước nhớ nguồn" của tác giả Nguyễn Dữ.
câu 8: Chi tiết khi dương trạm chết, các học trò đều tản đi cả, duy tử hư làm lều ở mã để chầu chực, sau ba năm rồi mới trở về cho thấy phạm tử hư là người hiếu thảo, kính trọng thầy giáo của mình.
câu 9: - Tôn sư trọng đạo là thái độ coi trọng, kính yêu, lễ phép với thầy cô giáo của mỗi người. Đây là phẩm chất đạo đức cần có của mỗi người.
câu 10: Từ những hành động và tình cảm của Tử Hư dành cho người thầy của mình, em nhận thấy truyền thống tôn sư trọng đạo của nhân dân ta vô cùng sâu sắc. Tôn sư trọng đạo là một nét đẹp văn hóa của dân tộc Việt Nam, thể hiện sự kính trọng, biết ơn đối với những người thầy, cô giáo - những người đã dạy dỗ, truyền đạt kiến thức và rèn luyện nhân cách cho chúng ta. Truyền thống này được thể hiện qua nhiều hình thức như: lễ bái tổ tiên, cúng tế thần linh, thờ phụng ông bà, cha mẹ,... Trong xã hội hiện đại, truyền thống tôn sư trọng đạo vẫn được gìn giữ và phát huy. Học sinh luôn kính trọng, yêu mến thầy cô giáo, coi họ như người cha, người mẹ thứ hai của mình. Thầy cô giáo cũng luôn tận tâm, hết lòng vì học sinh, giúp đỡ học sinh vươn tới thành công. Truyền thống tôn sư trọng đạo là một giá trị tinh thần cao đẹp, cần được gìn giữ và phát huy trong thời đại mới.
câu 11: Yếu tố kỳ ảo đóng vai trò quan trọng trong việc tạo nên sự hấp dẫn và lôi cuốn cho câu chuyện Phạm Tử Hư lên chơi Thiên Tào. Đầu tiên, yếu tố này giúp tác giả Nguyễn Dữ mở rộng không gian và thời gian của câu chuyện, đưa độc giả vào thế giới thần thoại và huyền bí. Thay vì bị ràng buộc bởi quy luật tự nhiên thông thường, Phạm Tử Hư có thể di chuyển dễ dàng giữa cõi trần và cõi âm, khám phá những vùng đất mới lạ và gặp gỡ những nhân vật phi thường như Dương Trạm. Điều này tạo nên sự tò mò và hứng thú cho độc giả, khiến họ muốn tiếp tục theo dõi câu chuyện. Thứ hai, yếu tố kỳ ảo còn góp phần làm nổi bật phẩm chất đạo đức của nhân vật chính - Phạm Tử Hư. Dù sống trong môi trường đầy cám dỗ và thử thách, Tử Hư vẫn luôn giữ vững lòng trung thành, tôn trọng lời dạy của thầy và không ngừng nỗ lực hoàn thiện bản thân. Sự kiên định và ý chí mạnh mẽ của anh ấy được thể hiện rõ nét hơn nhờ vào bối cảnh kỳ ảo, nơi mà mọi thứ đều có thể xảy ra. Cuối cùng, yếu tố kỳ ảo còn mang đến cho câu chuyện một thông điệp sâu sắc về cuộc sống và đạo lý. Qua hành trình của Phạm Tử Hư, chúng ta nhận ra rằng dù sống trong bất cứ hoàn cảnh nào, nếu giữ vững tâm hồn thanh cao, đạo đức và lòng trung hiếu, con người sẽ luôn được trân trọng và yêu mến. Tóm lại, yếu tố kỳ ảo trong "Phạm Tử Hư lên chơi Thiên Tào" không chỉ đơn thuần là một công cụ nghệ thuật mà còn là một phương tiện hiệu quả để truyền tải thông điệp và giáo dục đạo đức cho độc giả. Nó giúp tác giả Nguyễn Dữ xây dựng một câu chuyện hấp dẫn, giàu ý nghĩa và để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng người đọc.