phần:
câu 1: Nỗi nhớ nhà luôn thường trực trong tâm hồn mỗi người con xa quê. Với Anh Thơ - một nữ thi sĩ có tâm hồn nhạy cảm thì nỗi nhớ ấy càng trở nên da diết hơn bao giờ hết. Bài thơ Tiếng chim tu hú được sáng tác vào tháng 7 năm 1939 khi đất nước bị xâm lược, tác giả bị giam cầm chặt chẽ không thể hoạt động cách mạng. Bài thơ đã khắc họa bức tranh thiên nhiên mùa hè rực rỡ sắc màu cùng với đó là nỗi nhớ làng quê da diết, khôn nguôi của chính tác giả. Đặc biệt khổ thơ cuối đã bộc lộ rõ nét điều đó: Trước sân trăng chiếu đầy,/ Vườn râm dậy tiếng ve/ Ngân hàng mở cửa đêm/ Cho gió vào mát hẳn./ Ngoài đường đất rung âm/ Những cơn mưa rào qua/ Nghe xao động trời sâu/ Dưới đáy giếng cạn. Mở đầu khổ thơ là hình ảnh ánh trăng tràn ngập khắp không gian khiến cho khu vườn trở nên lung linh, huyền ảo hơn. Ánh trăng vàng soi xuống mặt đất tạo nên khung cảnh lãng mạn, trữ tình. Trong vườn râm ran tiếng ve kêu báo hiệu mùa hè đã tới. Âm thanh quen thuộc này gợi lên trong lòng tác giả biết bao nhiêu kỷ niệm tuổi thơ. Tiếp đến là hình ảnh ngân hàng mở cửa đêm để đón gió vào làm dịu bớt cái nóng oi ả của ngày hè. Trên bầu trời, những đám mây đen đang dần tan biến, nhường chỗ cho những vì sao lấp lánh tỏa sáng. Bên cạnh đó, ngoài đường đất rung chuyển bởi những cơn mưa rào bất chợt ập đến rồi lại vội vã rời đi. Tất cả tạo nên một bản giao hưởng sôi động, náo nhiệt của mùa hè. Khổ thơ thứ ba tiếp tục tái hiện bức tranh thiên nhiên tươi đẹp, rộn ràng của mùa hè. Đồng thời, đây cũng là lời bộc bạch trực tiếp của tác giả về nỗi nhớ quê hương tha thiết, khôn nguôi. Nhà thơ sử dụng biện pháp liệt kê kết hợp với phép đối lập để nhấn mạnh sự tương phản giữa không gian bên ngoài và tâm trạng của mình. Bên ngoài là cuộc sống vui tươi, nhộn nhịp nhưng trong lòng tác giả lại chất chứa nỗi buồn, cô đơn. Nỗi nhớ nhà, nhớ quê hương cứ dâng trào mãnh liệt khiến tác giả muốn thoát khỏi thực tại tù túng, ngột ngạt để trở về với cuộc sống tự do, thoải mái ở quê hương. Như vậy, khổ thơ cuối cùng đã khép lại bài thơ bằng những dòng cảm xúc chân thành, da diết của tác giả dành cho quê hương. Qua đó, ta thấy được tình yêu quê hương tha thiết, mãnh liệt của nhà thơ Anh Thơ.
câu 2: Cuộc đời của mỗi người là một hành trình dài rộng khác nhau. Trên con đường ấy, chúng ta sẽ gặp gỡ và giao lưu với nhiều người có tính cách khác nhau. Có người hiền lành, có người khó gần nhưng cũng có người rất đáng để học hỏi. Một trong số đó chính là lối sống giản dị. Giản dị được hiểu là sống không cầu kì, xa hoa, phù phiếm. Những người sống giản dị thường lấy nó làm phương châm sống. Họ luôn hòa đồng với mọi người, ăn mặc đơn giản, không quá chú trọng vẻ bề ngoài. Lối sống giản dị giúp con người tiết kiệm thời gian và tiền bạc. Đồng thời tạo cho con người một phong thái tự nhiên, thoải mái, thân thiện hơn. Sống giản dị giúp tâm hồn con người thanh thản, bình yên. Bởi khi không phải chạy theo đồng tiền, theo vật chất, con người sẽ thoải mái tư duy, thư giãn đầu óc. Từ đó, họ cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc hơn. Bên cạnh đó, lối sống này còn giúp con người gắn kết lại gần nhau hơn. Khi không có sự chênh lệch giàu nghèo, mối quan hệ giữa người với người trở nên công bằng, dân chủ. Mọi người dễ dàng thấu hiểu, chia sẻ và giúp đỡ lẫn nhau. Điều này đặc biệt cần thiết trong xã hội hiện nay. Tuy nhiên, trong xã hội ngày nay, lối sống giản dị đang dần bị mai một. Giới trẻ ngày càng ít người thực hiện được điều đó. Đây quả là một vấn đề đáng lo ngại. Mỗi người cần rèn luyện cho mình lối sống giản dị ngay từ bây giờ.