Bài thơ "Chàng Lú và Nàng Ura" sử dụng nhiều biện pháp tu từ để tạo nên một bức tranh sinh động về tình yêu, sự gắn bó giữa hai nhân vật chính.
1. Nhân hóa: Tác giả đã sử dụng biện pháp nhân hóa để miêu tả các loài chim như những người bạn đồng hành, chia sẻ niềm vui, nỗi buồn với con người:
- "Chim chóc hót vang trời/ Như muốn nói lời chào".
- "Chim bay lượn trên cao/ Như muốn gửi gắm điều gì".
Tác dụng: Biện pháp nhân hóa giúp cho hình ảnh thiên nhiên trở nên gần gũi, thân thiện hơn, góp phần thể hiện tâm trạng vui tươi, hạnh phúc của Chàng Lú và Nàng Ura khi được sống bên nhau.
2. So sánh: Tác giả so sánh tiếng chim hót với "lời chào", "gửi gắm điều gì" nhằm tăng sức gợi hình, gợi cảm cho câu thơ, khiến cho âm thanh của tiếng chim trở nên ấm áp, ý nghĩa hơn.
3. Ẩn dụ: Hình ảnh "cánh cò trắng muốt" là ẩn dụ cho tình yêu chung thủy, bền chặt của Chàng Lú và Nàng Ura. Cánh cò trắng muốt tượng trưng cho vẻ đẹp tinh khôi, thuần khiết, cũng giống như tình yêu của họ luôn vẹn nguyên, không phai nhạt theo thời gian.
4. Liệt kê: Việc liệt kê hàng loạt chi tiết về cảnh sắc thiên nhiên (chim chóc, hoa lá, dòng sông) nhằm nhấn mạnh sự phong phú, đa dạng của thế giới tự nhiên, đồng thời thể hiện sự hòa hợp, gắn bó giữa con người và thiên nhiên.
5. Điệp ngữ: Điệp ngữ "bay lượn" được lặp lại nhiều lần trong đoạn thơ cuối cùng, tạo nên nhịp điệu đều đặn, du dương, thể hiện sự nhẹ nhàng, êm ái của cuộc sống bình yên, hạnh phúc.
6. Đảo ngữ: Câu thơ "Nàng Ura ơi! Chàng Lú ơi!" được đảo ngữ, đặt ở đầu câu, tạo nên sự nhấn mạnh, thể hiện sự tha thiết, mong chờ của tác giả đối với đôi uyên ương.
Sự kết hợp nhuần nhuyễn các biện pháp tu từ đã tạo nên một bức tranh thơ mộng, lãng mạn về tình yêu, sự gắn bó giữa Chàng Lú và Nàng Ura. Qua đó, tác giả ca ngợi vẻ đẹp của tình yêu chân thành, giản dị nhưng vô cùng sâu sắc, bền vững.