Nguyễn Bính là nhà thơ lãng mạn nổi tiếng với nhiều tác phẩm đặc sắc như Tâm hồn tôi, Chân quê,... Thơ ông mang đậm phong vị dân gian, chất chứa nỗi buồn man mác về cuộc sống nơi làng quê Việt Nam xưa. Bài thơ "Ghen" được sáng tác năm 1936, in trong tập "Lỡ bước sang ngang", thể hiện tâm trạng ghen tuông của người chồng khi thấy vợ mình có tình cảm với người khác.
Mở đầu bài thơ là lời trách móc nhẹ nhàng nhưng đầy ẩn ý của người chồng dành cho cô nhân tình bé nhỏ của mình:
Cô nhân tình bé của tôi ơi!
Tôi muốn môi cô chỉ mỉm cười những lúc có tôi,
Và mắt chỉ nhìn tôi những lúc tôi xa xôi.
Người chồng mong muốn người yêu chỉ mỉm cười với mình khi ở cạnh nhau, chỉ nhìn mình khi phải xa cách. Điều này thể hiện sự chiếm hữu, sở hữu của người đàn ông đối với người phụ nữ mình yêu thương. Anh ta muốn cô gái thuộc về riêng mình, không chia sẻ tình cảm với bất kỳ ai khác.
Tiếp theo, người chồng đưa ra hàng loạt những điều anh ta muốn cô gái không làm:
Tôi muốn cô đừng nghĩ đến ai,
Đừng hôn dù thấy bó hoa tươi.
Đừng ôm gối chiếc đêm nay ngủ,
Đừng tắm chiều nay biển lắm người.
Anh ta muốn cô gái không suy nghĩ về bất kỳ ai khác ngoài mình, không hôn ai ngay cả khi thấy bó hoa tươi, không ôm gối chiếc đi ngủ, không tắm vào buổi chiều vì sợ sẽ bị người khác chú ý. Những điều này cho thấy sự ích kỷ, hẹp hòi của người đàn ông khi yêu. Anh ta muốn cô gái hoàn toàn thuộc về mình, không để ý đến bất kỳ ai hay bất kỳ điều gì khác.
Cuối cùng, người chồng bày tỏ ước muốn của mình:
Tôi muốn mùi thơm của nước hoa,
Mà cô thường xức, chẳng bay xa,
Chẳng làm ngây ngất người qua lại laị,
Dẫu chỉ qua đường khách lại qua.
Anh ta muốn mùi hương nước hoa của cô gái không lan tỏa quá xa, không khiến người khác chú ý, thậm chí là mê mẩn. Điều này cho thấy sự ghen tuông, lo lắng của người đàn ông khi thấy cô gái xinh đẹp, quyến rũ. Anh ta sợ rằng cô gái sẽ thu hút sự chú ý của những người đàn ông khác, khiến họ si mê và cướp mất cô ấy khỏi tay anh ta.
Bài thơ "Ghen" đã khắc họa thành công tâm lý ghen tuông của người đàn ông khi yêu. Qua đó, tác giả cũng phê phán thói ích kỷ, hẹp hòi của con người trong tình yêu. Tình yêu cần sự tin tưởng, tôn trọng lẫn nhau chứ không phải là sự chiếm hữu, sở hữu.