Trường Nguyễn
Tác giả đã sử dụng nhiều từ ngữ hài hước để miêu tả cảnh học sinh ngủ gật, tạo nên sự vui nhộn và có phần châm biếm. Cụ thể:
- "Trò trẹt chi bay học cạnh thầy": "Trẹt" là từ ngữ có vẻ như được dùng để diễn tả sự mệt mỏi, lơ đễnh, hoặc không tỉnh táo khi học. "Chi bay" cũng là cách nói mang sắc thái không chính thức, tạo cảm giác vui nhộn.
- "Gật gà gật gưỡng nực cười thấy!": Cụm từ "gật gà gật gưỡng" miêu tả việc gật đầu một cách mơ màng, không tỉnh táo, mang lại hình ảnh hài hước, gây cười. "Nực cười thấy!" thể hiện sự hài hước và châm biếm với hành động ngủ gật.
- "Giọng khê nồng nặc không ra tiếng": "Giọng khê" dùng để chỉ giọng nói khàn, không rõ ràng, có thể là hậu quả của việc thiếu ngủ hoặc mệt mỏi, tạo sự hài hước khi nói về học sinh mệt mỏi đến mức không thể nói rõ.
- "Mắt lại lim dim khắp đã cay": "Lim dim" miêu tả đôi mắt lờ đờ, không mở được mắt vì buồn ngủ, rất dễ gây hình ảnh vui nhộn về sự uể oải của học sinh.
- "Đồng nổi đâu đây la liệt đảo": "La liệt đảo" cũng có thể là cách miêu tả sự lộn xộn hoặc không rõ ràng, thể hiện sự mệt mỏi và trạng thái không tỉnh táo.
- "Mà men chi đấy tít mù say": "Men chi đấy" là cách nói hài hước, mơ hồ để ám chỉ nguyên nhân khiến học sinh buồn ngủ. "Tít mù say" lại tạo hình ảnh về việc bị choáng váng, thiếu tỉnh táo.
- "Dễ thường bắt chước Chủ Y đó": "Chủ Y" có thể ám chỉ một nhân vật hoặc hình mẫu nào đó, và việc học sinh bắt chước có thể gây cười do sự vô thức hoặc không khéo léo.
Những từ ngữ hài hước này giúp khắc họa hình ảnh học sinh ngủ gật một cách sống động và dễ gây cười, đồng thời làm tăng thêm sự châm biếm về tình trạng thiếu tỉnh táo và mệt mỏi của học sinh.