Bài văn nghị luận về ý kiến của Seneca: "Kẻ nào chỉ nghĩ đến bản thân và việc gì cũng chỉ tìm lợi cho mình thì không thể có hạnh phúc được."
Trong cuộc sống, hạnh phúc luôn là điều mà mỗi người đều khao khát. Tuy nhiên, hạnh phúc không phải là điều dễ dàng đạt được, và cách mà chúng ta sống, cách mà chúng ta đối xử với người khác có thể ảnh hưởng lớn đến cảm nhận về hạnh phúc của chính mình. Ý kiến của Seneca: "Kẻ nào chỉ nghĩ đến bản thân và việc gì cũng chỉ tìm lợi cho mình thì không thể có hạnh phúc được" đã chỉ ra một chân lý sâu sắc về mối quan hệ giữa bản thân và cộng đồng, giữa cái tôi và cái chúng ta.
Trước hết, việc chỉ nghĩ đến bản thân và tìm lợi ích cá nhân có thể dẫn đến sự cô đơn và trống rỗng. Khi một người chỉ chăm chăm vào lợi ích của mình mà không quan tâm đến người khác, họ sẽ dần dần đánh mất đi những mối quan hệ xã hội quý giá. Con người là sinh vật xã hội, và hạnh phúc thường đến từ những kết nối, sự chia sẻ và tình yêu thương. Một người sống ích kỷ sẽ không thể cảm nhận được niềm vui từ việc giúp đỡ người khác, từ những khoảnh khắc ấm áp bên gia đình và bạn bè. Họ sẽ chỉ thấy cuộc sống của mình trống rỗng, thiếu vắng những giá trị tinh thần mà chỉ có tình người mới mang lại.
Thứ hai, sự ích kỷ có thể dẫn đến những hậu quả tiêu cực trong các mối quan hệ. Khi một người chỉ nghĩ đến lợi ích cá nhân, họ có thể dễ dàng làm tổn thương người khác, thậm chí là những người thân yêu nhất. Những hành động này không chỉ gây ra đau khổ cho người khác mà còn tạo ra một vòng luẩn quẩn của sự oán giận và thù hận. Cuối cùng, chính người ích kỷ sẽ phải sống trong một môi trường đầy sự nghi ngờ và thù địch, điều này càng làm cho họ cảm thấy không hạnh phúc.
Ngoài ra, hạnh phúc thực sự không chỉ đến từ việc thỏa mãn nhu cầu cá nhân mà còn từ việc cống hiến cho xã hội. Những người sống vì người khác, những người sẵn sàng hy sinh lợi ích cá nhân để giúp đỡ cộng đồng thường cảm thấy hạnh phúc hơn. Họ tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống của mình thông qua những hành động tốt đẹp, những đóng góp cho xã hội. Hạnh phúc không chỉ là cảm giác thoải mái, mà còn là sự thỏa mãn từ việc làm điều đúng đắn, từ việc mang lại niềm vui cho người khác.
Cuối cùng, để có được hạnh phúc, mỗi người cần phải biết cân bằng giữa lợi ích cá nhân và lợi ích cộng đồng. Chúng ta không thể phủ nhận rằng việc chăm sóc bản thân và theo đuổi ước mơ cá nhân là cần thiết. Tuy nhiên, điều quan trọng là phải nhận thức rằng hạnh phúc bền vững chỉ đến khi chúng ta biết sống vì người khác, khi chúng ta biết chia sẻ và cống hiến.
Tóm lại, ý kiến của Seneca đã chỉ ra một chân lý quan trọng: hạnh phúc không thể đến từ sự ích kỷ. Chỉ khi chúng ta biết quan tâm, chia sẻ và sống vì người khác, chúng ta mới có thể tìm thấy hạnh phúc đích thực trong cuộc sống. Hạnh phúc không chỉ là một trạng thái cảm xúc, mà còn là một hành trình mà chúng ta cùng nhau đi qua, cùng nhau xây dựng và sẻ chia.