câu 1: - Thể thơ tự do. - Dấu hiệu nhận biết: + Số tiếng trong mỗi dòng thơ không bằng nhau. + Cách gieo vần linh hoạt.
câu 2: Bài thơ trên ca ngợi công lao to lớn của người mẹ đối với những đứa con thân yêu của mình. Từ đó, bài thơ muốn nhắn nhủ đến mọi người rằng hãy luôn biết ơn, kính trọng cha mẹ vì họ đã sinh thành, nuôi dưỡng ta khôn lớn trưởng thành.
câu 3: Hình ảnh người mẹ được khắc họa qua những chi tiết cụ thể như: "áo vải sờn", "tóc bạc phơ", "gánh nặng nề chân mỏi gót", "mắt mẹ dõi nhìn con cái mong chúng nên người". Những chi tiết này cho thấy cuộc sống vất vả, lam lũ của người mẹ. Tuy nhiên, dù phải đối mặt với nhiều khó khăn, người mẹ vẫn luôn yêu thương, quan tâm đến con cái. Người mẹ thức dậy từ sớm để chuẩn bị cho ngày mới, mặc dù áo đã sờn, tóc đã bạc. Mẹ đi làm, gánh nặng nề trên vai, chân mỏi, gót mòn, nhưng mắt mẹ vẫn dõi theo con cái, mong muốn chúng nên người. Khi đêm về, mẹ lại ngồi khâu áo, lo lắng cho con cái. Dù có bao nhiêu nỗi lo âu, nhưng mắt mẹ không hề tắt, chỉ chờ con về với mẹ. Qua đó, ta thấy được tình yêu thương, sự hi sinh cao cả của người mẹ dành cho con cái. Tình yêu ấy là động lực giúp con vượt qua mọi khó khăn, trở thành người có ích cho xã hội.
câu 4: Tình mẫu tử luôn là thứ tình cảm thiêng liêng nhất trên thế gian này. Mẹ là người sinh ra ta, nuôi lớn ta từng ngày, chăm sóc cho ta từng bữa ăn giấc ngủ. Trong văn bản Người mẹ, Phan Thị Lan đã khắc họa hình ảnh người mẹ tần tảo, chịu khó, hi sinh vì con cái. Dù cuộc sống có nhiều khó khăn, vất vả thì mẹ vẫn cố gắng vượt qua để mang đến những điều tốt đẹp nhất cho các con của mình. Bài thơ cũng thể hiện sự biết ơn, kính trọng của tác giả dành cho người mẹ của mình.
câu 5: Thông điệp của bài thơ: ca ngợi công lao to lớn của những người mẹ đã hi sinh cả cuộc đời vì con cái. Liên hệ bản thân: cần biết ơn, yêu thương cha mẹ nhiều hơn nữa.